Tiểu Lâm Ca nằm trong giường, gác chân lên cao, trong miệng ngậm một điếu thuốc, đang rất được truyền tĩnh mạch, nhìn dòng chân phải đầy băng gạc, trong trái tim thật sự bi thương bực.Chính mình bất ngờ lại bị một thằng cu bắt cóc ngớ ngẩn làm bị thương sinh hoạt chân. Chuyện này mà lại truyền ra bên ngoài thì chẳng bắt buộc là tổn hại uy phong của đái Lâm Ca mình sao? Chẳng qua hắn nhận thấy Chu Tĩnh Hàm ngồi ở kề bên mình, đang gọt táo khuyết cho mình, hình như là một người vợ hiền vậy, chút khó chịu trong lòng ngay tức khắc tan biến, cùng bề mặt hiện lên một nụ cười ôn nhu:- Tĩnh Hàm, em vừa rồi sao không chạy? Em chẳng lẽ lần khần là chạm chán phải gian nguy như vậy, giả dụ em gồm chuyện gì thì anh sẽ không thể từ tha thứ cho chính mình hay không?Khuôn phương diện Chu Tĩnh Hàm đỏ bừng, chuyển trái táo bị cắn dở đã gọt hoàn thành cho hắn, khẽ cắn hàm răng, rẻ giọng nói:- Anh tất cả yên tâm dưỡng thương đi!- Lão đại coi cô ấy đã gồm hảo cảm với anh. Cố gắng chặt thời gian, xử cô ta đi!Thanh Lâm âm thầm cười rộ lên.Tiểu Lâm Ca nhẹ nhàng nghiêng mình đi, hướng tới phía tiểu Kim đè dũng mạnh một cái, một giờ kêu nho bé dại mà thảm thiết vang lên. Hắn bây giờ mới thở lâu năm một hơi:- Xin lỗi!Khuôn khía cạnh Chu Tĩnh Hàm ngẩn ra, nói:- Sao anh lại xin lỗi em?Tiểu Lâm Ca ném điếu thuốc qua 1 bên, rút tự túi mình ra một tờ chi phiếu, nhét vào tay Chu Tĩnh Hàm, thấp giọng nói:- ban sơ anh lường gạt em. Anh cản phiên bản là không có năm triệu, cũng không tồn tại năm mươi triệu. Đây tổng cộng là 1 trong triệu tám trăm năm mươi ngàn nhân dân tệ, số đông là gia tài mấy năm nay anh bán buôn được. Em cứ cố gắng dùng trước đi. Hai ngày nữa anh sẽ giúp đỡ em tìm đủ cha triệu còn thiếu.Chu Tĩnh Hàm nhìn đưa ra phiếu vào tay, nước mắt ko kìm được trào ra từ khóe mắt.Đối phương ko có bất cứ yêu ước gì, cũng không hỏi mình cần làm gì, đơn giản dễ dàng đưa các tiền do đó cho mình. Tự đó có thể thấy đối thủ không phải là một người xấu. Bản thân từng nguyện ý dùng năm triệu để chào bán thân thể bản thân trong một năm. Nhưng có ai hy vọng dùng năm triệu để lưu lại mình trong 1 năm chứ? Người đàn ông trước phương diện này lại kết thúc khoát như vậy, không có chút bởi dự. Cô khẽ cắn chặt hàm răng, bên cạnh đó đã hạ quyết tâm, thấp giọng nói:- Cám ơn anh đang tin em như vậy, Lâm đại ca. Một trong năm này em đang là bạn của anh! tè Lâm Ca trợn tròn mắt. Người của bản thân mình sao? cụ thì chẳng nên là có thể đè ra sao?Nhưng tè Lâm Ca sẽ không còn làm cái chuyện đần độn ngốc này. Mắt hắn đầy vẻ mến yêu lắc đầu nói:- Hóa ra trong mắt em tôi lại chẳng ra gì như vậy. Thôi, tôi biết là cho dù mình làm rứa nào thì em cũng biến thành không tin cậy tôi. Tôi không muốn em báo bổ tôi. Mật mã mở đưa ra phiếu này là 1314199. Số tiền còn sót lại trong nhì ngày cho tới tôi vẫn lo cho em. Phiền em, tôi muốn nghỉ ngơi rồi!Hắn chậm rãi nhắm đôi mắt lại, khuôn mặt hiện lên vẻ thuyệt vọng và đơn độc vô cùng.Anh hùng, cần vĩnh viễn cô đơn.Ngày xưa có anh hùng Tiêu Phong bị tín đồ ta nghi kỵ, ngày nay có xẻng thần tè Lâm Ca gan ruột đứt từng khúc.Chu Tĩnh Hàm làm sao lại ngờ được là kẻ thù sẽ mất mát như thế? Cô run giọng nói:- Lâm đại ca, em, em...Cô hoàn toàn có thể cảm nhận khôn cùng sâu được vẻ lạnh lùng trong các giọng nói của đối phương. Điều này tạo cho cô sốt ruột vô cùng.- Lão đại, chiêu này của anh có phải là quá tạo tổn thất tuyệt sao?Tiểu Kim thiệt vất vả bắt đầu bò được từ trong túi quần hắn ra, thấy hắn ra vẻ như vậy, khôn xiết khách sáo hỏi hắn.Khóe miệng Tiểu Lâm Ca nhếch lên, trong thâm tâm thầm cười cợt nói:- ước ao cưa đổ một người thiếu nữ thì không chỉ cần chiếm được thân thể cô ta mà lại còn đề xuất nắm được trung khu hồn cô ta. Đó new là cảnh giới cao nhất!Đôi đôi mắt Chu Tĩnh Hàm xao xuyến nước mắt. Cô biết nổi buồn bã khi bị bạn khác làm cho nhục nhưng chủ yếu mình lại vừa dùng cách thức đó để triển khai nhục đối phương sao? có lẽ nào mình hèn hạ như vậy sao? Cô hướng đến phía tiểu Lâm Ca cúi đầu thật sâu:- Lâm đại ca, xin lỗi!Cô xoay tín đồ nghẹn ngào rời ra khỏi phòng bệnh.Tiểu Lâm Ca hé đôi mắt, khuôn phương diện nở nụ cười sáng lạng:- tía bước trong chiến lược đã thực hiện được nhì bước. Tiếp nối sẽ là bước cuối cùng, thừa chiến thắng truy kích, chiếm lấy trung ương hồn phụ nữ của em Chu, he he...Thanh Lâm rất tức giận lên tiếng:- Lão đại, anh bất ngờ lại đè em, khẳng định là anh mê luyến ca rồi...Tiểu Lâm Ca gắng một trái táo, ném cho nó, bây giờ mới cười nói:- Tao biết mày là một trong truyền thuyết. Mày là một trong những truyền thuyết bị đuổi khỏi Long Cốc. Tao là 1 trong người thuần khiết như vậy cũng trở thành mà làm cho cho độc hại rồi!- Khụ khụ...Tiểu Kim suýt nữa là bị sặc nước bong bóng chết.Tiểu Lâm Ca rút một điếu thuốc, thanh thanh rít một hơi, vẻ khía cạnh ưu mến nói:- tín đồ cười ta cuồng ngông khờ khạo,Ta cười tín đồ điên đảo ngược xuôi.Ngũ lăng phần mộ san rồi,Không hoa không rượu cũng thời ruộng sâu.Xem ra Đường Bá Hổ và tao đều là 1 loại người, phần đa là hero bất đắc chí!- Tôi đánh, lão đại, anh cũng quá có phong thái rồi đó. Không ngờ anh lại có thể dưới trường hợp bị thương khiến cho cô em đáng yêu suýt khóc. Em thật sự là khôn xiết bội phục anh rồi. Chẳng lẽ ước ao nam dưới thanh nữ trên à? dường như đây là một trong tư thế bao gồm độ cao khó lắm!Người chưa tới, tiếng vẫn tới, còn ai vào đó ngoài Trương Minh Thắng. Một đôi mắt bé dại xíu của hắn đảo liên hồi, điệu cười cợt kia mong mỏi bao nhiêu xấu xa bao gồm bấy nhiêu xấu xa.Tiểu Lâm Ca tiện thể tay nỗ lực lấy chiếc gối nện lên người Tiểu Kim, lúc này mới lười nhác nói: trên .vn- Sao cậu lại cho tới đây?- Tôi đánh, em tới thăm lão đại không được sao? Anh xem, em lần này chuẩn bị rất nhiều thứ tốt, thịt bò hộp, gà quay, giết mổ lợn hầm, dê nướng, hoa quả, XO, còn tồn tại cả trăm đĩa AV, một máy truyền hình Đoạn Vệ Dân. Hả, tôi đánh, đây là cái chống bệnh rách rưới này gì thế? trong cả một chiếc bàn để TV cũng không tồn tại sao? Đây là địa điểm mà lão đại của tôi hoàn toàn có thể ở sao? Tôi đánh, người đâu, mau hotline viện trưởng tới đây. Tôi đánh bị tiêu diệt hắn ngay!Trương Minh Thắng dùng khí lực body kéo một cái túi du lịch kếch xù vào, vừa lôi đủ đồ vật ra, vừa mở miệng to mắng to.Trán tiểu Lâm Ca nổi gân xanh. Đánh bị tiêu diệt hắn? Chẳng nhẽ nhì người đàn ông làm loại chuyện này sao? bản thân bản thân chẳng qua là chỉ bị một con dao chui vào chân, lại cũng không bị nhiễm trùng, vết thương không thật lớn, chỉ cần băng bó chăm sóc thương vài ba ngày là xuất sắc rồi. Nào ngờ cô bé xíu Long im Nguyệt kia không biết tại sao lại bắt hắn vào khám đa khoa nghỉ ngơi, nói là sợ vệt thương nhiểm khuẩn. Điều này khiến trong lòng hắn cũng đều có chút cảm động. Tuy nhiên cô bé xíu này thường xuyên chống đối mình, lại can thiệp vào từ bỏ do của chính bản thân mình vào Vi nhi mà lại nói cụ nào thì cũng là tín đồ từng tiếp xúc thân thiết với mình, lại vừa là người thanh nữ tương lai của mình, chiếu cụ cho bản thân như thế cũng rất được lắm.Lâm Bắc Phàm khoát tay, vẻ phương diện hào sảng nói:- nên TV làm cho gì? Tôi chưa hẳn người bệnh dịch trọng thương, nằm thời gian ngắn được rồi. Tôi chẳng có nhu cầu các thứ đó.Trương Minh win cười, đem một chai bia ra, đưa mang lại hắn nói:- Lão đại đúng là lão đại, nghỉ ngơi trước mặt kẻ bắt cóc mà hoàn toàn có thể hoành tráng như vậy. Đúng là xứng với lời nói kia, gặp mặt nguy không loạn, ko chút hoang mang, tĩnh như xử nữ, khụ khụ, xử nam, khôn cùng hoành tránh, tôi đánh!Lâm Bắc Phàm mở nắp chai, còn còn chưa kịp uống vẫn thấy bia trong chai hạ xuống cực nhanh. Hắn ngay tức khắc biết ngay lập tức là đái Kim vẫn uống trộm. Hắn cũng không nói gì, nỗ lực ý đưa chai bia lên mép, ra vẻ đang uống, sau đó nói:- đàn họ gồm tìm cậu khiến phiền hà không?- Tôi đánh, bầy họ? Ai dám tra cứu em khiến phiền toái chứ? Tống kiến Quốc bị anh sử dụng xẻng sắt đập chết, Hoàng trường Thanh ngay lập tức cả một chiếc rắm cũng không dám phóng. Còn Long Thiên Hữu sao, nói thế nào cũng là nhạc phụ của anh, bây giờ không biết đang làm gì. Đường Thiết Sơn do đó người thế nào chứ? cầm cố nên làm gì có ai tìm tới em. Hơn nữa phụ vương em cũng chưa hẳn là ngồi không. Dẫu vậy mà lão đại so với em hoành tráng hơn nhiều. Anh lại dám có tác dụng chuyện như vậy, đập chết tươi hai thân phụ con công ty Tống kiến Quốc, lại di Hoàng trường Thanh như một bé chó bên dưới chân. Tôi đánh, hết sức hoành tráng, khôn xiết có phong cách đó!Công phu vuốt mông chiến mã của Trương Minh Thắng ngày càng cao. Hắn nhân tiện tay kéo ra một nhỏ gà quay, ném mang đến Lâm Bắc Phàm, chủ yếu mình thì lại móc ra một chai bia, mở nắp chai, tu ừng ực.Lâm Bắc Phàm cũng lần chần vì sao chưa tồn tại ai tìm về mình. Không lẽ nhân phẩm bản thân lại xuất sắc như vậy sao? Đập chết thị trưởng một thành phố mà lại không có ai quản sao? tuyệt là thằng bạn Thiết Đầu góp mình nhấn vụ này xuống? Chẳng qua hắn nghĩ thằng bạn Thiết Đầu đã nói chuyện với bản thân một lượt, tựa hồ ví như mình không sở hữu và nhận thua trước thì đối thủ sẽ không hỗ trợ mình chuyện này.Tiểu Lâm Ca minh bạch không suy nghĩ ra nổi chuyện này. Nhưng mà hôm nay hắn cũng không thèm suy nghĩ nữa, lãng phí nơ ron thần kinh. Hắn xé một từng miếng thịt gà, nhét vào trong miệng hàm hồ nói: - nhìn cậu thì thấy mấy thời nay hẳn là khôn cùng nhàm chán. Góp tôi một chuyện đi!Đôi mắt lươn của Trương Minh thắng sáng bừng lên, trong khi là vừa được uống thuốc kích ưa thích vậy, tim đập thình thịch, phải chăng giọng gầm thét:- Lão đại, bắt tín đồ nào? Lần này họ không thể bắt người cấp thấp được, về tối thiểu cũng yêu cầu cỡ thị trưởng. đa số kẻ cấp cho thấp không có tư cách. Nếu như không em điện thoại tư vấn tới hai trăm người, cho tới bắt cho sướng đời....Khóe miệng Tiểu Lâm Ca co quắp mấy cái, đôi mắt trợn white dã.Chính mình bộc lộ bình thường có lẽ nào quá hùng hổ rồi? vậy nào lại biến thành một kẻ chuyên bắt bạn thế này? cái tên mập này hiểu nhầm ý tứ của bản thân mình rồi. Xem ra trí xuất sắc của con bạn cũng chênh lệch kinh hoàng thật.Đang lúc bọn họ lén lút bàn bạc âm mưu thì trong phòng bệnh đột nhiên vang lên một giọng nói:- Anh là ai? làm sao lại có thể cho bệnh dịch nhân nạp năng lượng đồ nhiều mỡ vì thế à? Hả? Bia? Rượu trắng? Lại còn tồn tại tàn thuốc sao? các người, những người làm vật gì vậy? Đây là dịch viện, chưa phải là khách hàng sạn. Anh đi ngay ra cho tôi. Anh mà không đi tôi đã gọi bạn lôi anh đi!Một tiếng nói trong trẻo quyến rũ và mềm mại nhưng lại chứa đựng sự khó chịu vang lên, ví dụ là một trái ớt nhỏ. Theo tiếng nói này thì và đúng là muốn liều mạng với Trương Minh Thắng.Trương Minh win bị giờ kêu của cô nhỏ nhắn nào dọa cho suýt chút nữa là bổ vào ngực đái Lâm Ca. Hắn tức giận đứng lên vung vậy tay, nổi giận đùng đùng kêu lên:- Tôi đánh, tín đồ nào dám đứng trước mặt tôi ra vẻ uy phong hả? Tôi....Đôi đôi mắt ti hí của hắn chớp chớp nhì cái, không nói gì nữa.Người xuất hiện thêm là một nữ y tá trẻ trung xinh đẹp, chừng nhị mươi tuổi, hai con mắt trong như ngọc, song môi anh đào chúm chím, khuôn phương diện trắng như tuyết, vóc fan thướt tha, trên tín đồ mặc một bộ xống áo trắng như tuyết lại càng tạo thêm sự hấp dẫn. Đôi nhũ hoa trước ngực đầy đủ vươn cao, so với Liễu Vi có bé dại hơn một vòng nhưng cũng rất có ý vị.Tay trái cô đang chống nạnh, khuôn mặt xinh đẹp đang vênh váo lên, đối mắt với Trương Minh win đầy lửa giận, không chút sợ hãi, ngược lại còn khiêu khích quan sát hắn. Một tay cô đã cầm căn bệnh án, gằn từng chữ một:- Mời anh tránh ra.


Bạn đang xem: Cô y tá nóng bỏng


Xem thêm: Bậc Thầy Giả Giọng Nghệ Sĩ Là Đây, Mai Quốc Việt Nhái Giọng Các Ca Sĩ Nổi Tiếng

Tôi vắt thuốc cho dịch nhân. Đừng tường rằng mình to lên to như ngọn núi nuốm là có thể quấy nhiễu công việc thông thường của tôi!Trương Minh thắng nhẹ nhàng lau lau nước dãi vừa tràn thoát khỏi miệng, nôn nả kêu lên:- Tôi đánh, bạn nữ y tá dễ thương nóng tính, tôi thích!Xem ra hắn cũng không nghe rõ hàm nghĩa đúng chuẩn trong lời nói kia của đối phương.