Không khi nào là thừa sớm và không khi nào là quá muộn để lãnh đạo, phía dẫn, và bước đi cạnh bên con mẫu chúng ta, vì gia đình là vĩnh cửu.

Bạn đang xem: Không bao giờ là quá muộn


Thưa các cả nhà em, họ đang lâm trận với cụ gian. Trong quá khứ, trần thế đã nỗ lực tranh giành sức khỏe và thời gian của con cái chúng ta. Ngày này thế gian cố gắng nói cho con cái họ biết chúng là ai cùng điều chúng bắt buộc suy nghĩ. Nhiều tiếng nói ồn ào và rất nổi bật đang cố gắng xác định nhỏ cái bọn họ là ai cùng chúng đề xuất tin vào điều gì. Bọn họ không thể làm cho xã hội ảnh hưởng đến mái ấm gia đình của họ để trở thành hệt như thế gian. Họ phải thắng trận chiến này. Toàn bộ mọi sản phẩm đều phụ thuộc vào vào điều đó.

Trẻ em vào Giáo Hội hát một bài hát dạy cho chúng biết về bắt đầu thực sự của chúng: “Tôi là bé Đức Chúa Cha. … Ngài vẫn gửi tôi cho đây, đến tôi một vật phẩm ở khu vực đây.” Rồi những em khẩn nài bọn chúng ta: “Cầm tay dìu tôi, bước cận kề tôi. … Chúa giúp kiếm lối đi.”1

Chủ Tịch Russell M. Nelson đã dạy chúng ta trong đại hội vừa mới rồi rằng, từ tiếng trở đi, chúng ta phải tham gia vào “việc nuôi dậy con cái một phương pháp thận trọng.”2 Đây là phần lớn thời kỳ cực nhọc khăn. Nhưng lại tin vui là Thượng Đế biết sẽ là như vậy, với Ngài sẽ ban mang lại lời khuyên dạy trong thánh thư nhằm cho bọn họ biết cách hỗ trợ con con cháu của mình.



Trong Sách mang Môn, Đấng cứu vớt Rỗi hiện mang đến cùng dân Nê Phi. Ngài quy tụ các trẻ bé dại của họ lại xung quanh Ngài. Ngài ban phước cho chúng, cầu nguyện cho chúng, cùng khóc bởi vì chúng.3 Sau đó, Ngài phán cùng các bậc phụ thân mẹ: “Hãy quan sát xem các con em của những ngươi.”4

Từ nhìn xem tức là nhìn thấy. Chúa Giê Su đang muốn những bậc cha mẹ nhìn coi điều gì ở những trẻ nhỏ dại của họ? có phải Ngài hy vọng họ phân biệt tiềm năng linh nghiệm của con cái họ không?

Khi họ nhìn vào nhỏ cháu của chính bản thân mình ngày nay, thì Đấng cứu vớt Rỗi muốn chúng ta nhìn thấy điều gì sống chúng? bọn họ có nhận biết rằng bé cái của chính bản thân mình là nhóm bạn tầm đạo đông duy nhất trong Giáo Hội không? chúng ta phải làm những gì để mang lại một sự cải đạo lâu hơn của chúng?

Trong sách Ma Thi Ơ, Đấng cứu giúp Rỗi dạy bọn họ về sự cải đạo thọ dài. Một nhóm đông dân chúng đã quy tụ lại gần biển cả Ga Li Lê nhằm nghe Ngài giảng dạy.

Vào dịp này, Chúa Giê Su sẽ kể câu chuyện về bài toán trồng hạt giống—chuyện ngụ ngôn về bạn gieo giống.5 Khi giải thích chuyện này cho những môn vật của Ngài, và ở đầu cuối là cho cái đó ta, Ngài phán: “Khi bạn nào nghe đạo nước thiên đàng, nhưng mà không hiểu, thì quỉ dữ đến chiếm điều đã gieo trong trái tim mình.”6 Sứ điệp cho bố mẹ là rõ ràng: có một sự biệt lập giữa việc nghe cùng hiểu. Nếu nhỏ cái chúng ta chỉ nghe mà không hiểu phúc âm, thì điều này mang đến cơ hội cho Sa Tan để triển khai cho chúng thiếu tín nhiệm vào các lẽ thật này từ bỏ lòng chúng.

Tuy nhiên, nếu chúng ta cũng có thể giúp chúng trở nên tân tiến chiều sâu của sự cải đạo của chúng, thì trong những lúc trở ngại nhất, khi cuộc sống đời thường này trở yêu cầu gay go, và cuộc sống thường ngày sẽ như vậy, thì phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô rất có thể cung cấp cho cho bọn chúng một điều gì đó ở bên phía trong chúng mà bắt buộc bị ảnh hưởng từ mặt ngoài. Làm cầm nào chúng ta có thể bảo đảm rằng những lẽ thật mạnh khỏe này không lấn sân vào tai này rồi ra tai kia? Chỉ nghe nói thôi hoàn toàn có thể cũng không đủ.

Chúng ta đều hiểu được những khẩu ca thay đổi. Đôi khi họ dùng phần nhiều lời lẽ mà chúng không hiểu. Các anh chị em nói theo một cách khác với nhỏ cái nhỏ dại tuổi của mình: “Con nghe như là một cái dĩa cũ lặp đi lặp lại.” Chúng có lẽ trả lời: “Cha ơi, dĩa là cái gì?”

Cha Thiên Thượng muốn họ thành công vì chưng thực sự, xét đến cùng, bọn chúng là con cháu của Ngài trước lúc là con cái của chúng ta. Là cha mẹ trong đắm đuối Ôn, các anh chị em em đã nhận được được ân tứ Đức Thánh Linh. Khi các anh chị em em nguyện cầu để được hướng dẫn, thì Đức Thánh Linh “sẽ hướng dẫn cho các toàn bộ mọi việc các phải phải làm”7 trong vấn đề dạy dỗ nhỏ cái. Khi các anh chị em phát triển tiến trình học tập hỏi, thì “quyền năng của Đức Thánh Linh đã truyền phần nhiều lời ấy vào trọng điểm hồn con cái loài người.”8

Tôi quan trọng nghĩ ra một ví dụ như nào giỏi hơn về bài toán giúp một bạn nào đó đã đạt được hiểu biết ngoài mẩu truyện về Helen Keller. Em ấy bị mù cùng điếc, sống trong một quả đât tối tăm yên tĩnh. Một giáo viên tên là Anne Sullivan sẽ đến giúp sức em ấy. Làm gắng nào ta có thể dạy cho 1 đứa trẻ cấp thiết thấy hoặc nghe ta?



Trong một thời hạn dài, Anne đề nghị vất vả nhằm tiếp xúc cùng với Helen. Một ngày nọ khoảng tầm giữa trưa, gia sư Anne dẫn em ấy đến một chiếc máy bơm nước. Bà đặt 1 bàn tay của Helen bên dưới ống máng xối và bước đầu bơm nước. Sau đó, cô giáo Anne tấn công vần tự W-A-T-E-R (NƯỚC) lên ở trên bàn tay tê của Helen. Không tồn tại chuyện gì xảy ra. Vị vậy, thầy giáo Anne đã nỗ lực một lần nữa. W-A-T-E-R. Helen siết chặt tay giáo viên Anne vày em bước đầu hiểu. Đến đêm tối đó, em ấy đang học được 30 từ. Trong vòng một vài ba tháng, cô ấy đang học được 600 trường đoản cú và hoàn toàn có thể đọc được chữ nổi Braille. Helen Keller tiếp tục học và dành được bằng đh và đang giúp đổi khác thế giới của rất nhiều người câm với điếc.9 Đó là 1 trong những phép lạ, và gia sư ấy là bạn làm phép lạ, tương tự như các các bạn em là các bậc phụ thân mẹ.

Tôi đã nhận thức thấy các hiệu quả của một bạn thầy béo tròn khác trong khi ship hàng với tư phương pháp là chủ tịch một phạm vi hoạt động của tín đồ thành niên đơn chiếc ở ngôi trường BYU-Idaho. Tay nghề đó chuyển đổi cuộc sinh sống của tôi. Vào một trong những tối thứ ba đặc biệt, tôi đã vấn đáp một thanh niên tên là Pablo, từ Mexico City, là người mong muốn đi giao hàng truyền giáo. Tôi hỏi em ấy về hội chứng ngôn của em ấy cùng ước ao ước của em ấy để phục vụ. Phần nhiều câu vấn đáp của em ấy mang đến những câu hỏi của tôi thiệt là hoàn hảo. Sau đó, tôi hỏi về việc xứng xứng đáng của em ấy. Câu trả lời của em ấy rất chính xác. Thực ra, phần đa câu vấn đáp này cực kỳ hay, tôi từ bỏ hỏi: “Có lẽ em ấy không hiểu điều tôi đang hỏi.” vì chưng vậy, tôi hỏi lại và đưa ra quyết định rằng em ấy biết đúng đắn những gì tôi gồm ý mong muốn hỏi và đã hoàn toàn thành thật.

Tôi siêu có ấn tượng với người bạn teen này nên tôi hỏi em ấy: “Pablo, ai đã giúp em đến thời đặc điểm đó trong cuộc sống thường ngày khi em đứng rất ngay thật trước phương diện Chúa vậy?”

Em ấy nói: “Cha em.”

Tôi nói: “Pablo, hãy kể đến tôi nghe câu chuyện về em.”

Pablo nói tiếp: “Khi em lên chín tuổi, phụ thân em kéo em lịch sự một mặt và nói: ‘Pablo, thân phụ cũng lên chín tuổi một lần rồi. Sau đây là một số điều con có thể gặp gỡ phải trong đời. Bé sẽ thấy bao gồm người gian lận trong trường học. Con có thể ở gần những người chửi thề. Có lẽ rằng sẽ có những ngày con không thích đi bên thờ. Bây giờ, khi những điều này xảy ra—hoặc bất cứ điều gì khác khiến cho con gặp mặt rắc rối—thì cha muốn nhỏ đến rỉ tai với cha, và phụ vương sẽ giúp con vượt qua đông đảo điều đó. Với sau đó thân phụ sẽ cho bé biết điều sẽ xảy ra tiếp theo.’”

“Pablo này, vậy cha em nói gì với em lúc em 10 tuổi vậy?”

“Vâng, thân phụ cảnh báo em về hình ảnh sách báo khiêu dâm cùng những mẩu chuyện cười không mê say hợp.”

Tôi hỏi: “Còn khi em 11 tuổi thì sao?”

“Cha chú ý em về phần đa điều mà hoàn toàn có thể gây nghiện và nhắc nhở em về việc sử dụng quyền trường đoản cú quyết của mình.”

Đây là 1 trong những người cha, không còn năm này mang lại năm khác, “hàng thêm hàng, một chút chỗ nầy, một ít chỗ kia,”10 sẽ giúp con trai của mình không số đông nghe mà hơn nữa hiểu được. Thân phụ của Pablo biết là nhỏ cái bọn họ học lúc chúng sẵn sàng chuẩn bị học chứ không những khi chúng ta sẵn sàng dạy đến chúng. Tôi khôn xiết hãnh diện về Pablo khi công ty chúng tôi nộp solo của em ấy để xin đi truyền giáo tối ngày đó, cơ mà tôi còn hãnh diện hơn về cha của Pablo.

Buổi về tối hôm đó, khi lái xe về nhà, tôi đang tự hỏi: “Pablo sẽ vươn lên là một người phụ vương như rứa nào?” cùng câu trả lời thì thật là rõ ràng: em ấy sẽ giống y như thân phụ của mình. Chúa Giê Su phán: “Con chẳng từ mình thao tác gì được; chỉ làm điều chi mà bé thấy thân phụ làm.”11 Đây là mẫu mã mực về cách cha Thiên Thượng ban phước cho con cái của Ngài từ gắng hệ này sang vắt hệ khác.

Trong lúc tiếp tục suy nghĩ về kinh nghiệm của chính bản thân mình với Pablo, tôi cảm thấy bi đát vì tư đứa đàn bà của tôi đã trưởng thành và cứng cáp và chín đứa cháu của tôi thời gian ấy dường như không sống ngay sát bên. Sau đó tôi nghĩ: “Bằng phương pháp nào tôi hoàn toàn có thể giúp chúng giống như phụ vương Pablo đã giúp em ấy? Đã có không ít thời gian trôi qua rồi chăng?” trong khi tôi dơ lên một lời cầu nguyện trong lòng, thì Thánh Linh mách bảo lẽ thật thâm thúy này: “Không khi nào là quá sớm cùng không bao giờ là quá muộn để ban đầu tiến trình đặc trưng này.” Tôi biết ngay ý nghĩa của câu đó. Tôi nóng vội trở về nhà. Tôi yêu thương cầu bà xã tôi, Sharol, gọi điện thoại cho toàn bộ các con của chúng tôi và cho cái đó biết rằng công ty chúng tôi cần đi thăm chúng; tôi đã có một điều rất đặc biệt để nói cho việc đó biết. Việc tôi vội vã như thế làm các con tôi lo ngại một chút.

Xem thêm: 【2021】 Hướng Dẫn Đổi Mã Pin Thẻ Atm Agribank Cực Đơn Giản, Hướng Dẫn Đổi Mật Khẩu Atm Agribank

Chúng tôi bắt đầu với vợ ông xã đứa phụ nữ lớn nhất với tôi nói: “Cha mẹ mong muốn hai bé biết rằng cha mẹ từng ở lứa tuổi này y như hai con rồi. Phụ huynh đã từng 31 tuổi, với một gia đình có con nhỏ. Cha mẹ biết điều cơ mà hai con tất cả thể trải qua. Có thể đó là một trong những khó khăn về tài thiết yếu hoặc mức độ khỏe. Hoàn toàn có thể đó là thời điểm hai con nghi hoặc về đức tin của mình. Hai con hoàn toàn có thể bị vượt sức chịu đựng với cuộc sống. Khi những sự việc này xảy ra, bố mẹ muốn hai nhỏ đến thủ thỉ với phụ vương mẹ. Bố mẹ sẽ góp hai nhỏ vượt qua. Này, phụ huynh không muốn luôn luôn can thiệp vào cuộc sống thường ngày của nhị con, nhưng phụ huynh muốn hai con biết rằng cha mẹ luôn luôn trợ giúp hai con. Với trong khi họ ở mặt nhau, thân phụ muốn kể mang đến hai nhỏ nghe về một cuộc bỏng vấn thân phụ mới tất cả với một giới trẻ tên là Pablo.”

Sau lúc kể xong câu chuyện, tôi nói: “Cha mẹ không muốn hai con bỏ dở cơ hội giúp nhỏ cái của bản thân và các cháu nội ngoại của cha mẹ đều gọi được phần đông lẽ thật đặc biệt quan trọng này.”

Thưa các anh chị em, bây giờ tôi nhận thấy trong một biện pháp có ý nghĩa hơn điều Chúa hy vọng ở tôi trong phương châm của một người thân phụ và tín đồ ông, vào việc thiết lập cấu hình một tiến trình để giúp đỡ gia đình tôi không số đông nghe ngoài ra hiểu nữa.