Lê Văn Luyện (kẻ tạo thảm cạnh bên tại tiệm kim cương Ngọc Bích) bảo khi trở về thụ án trên Trại giam số 3 (Bộ Công an) bị các phạm nhân ghét, có fan còn dọa đang "làm thịt".

> Lê Văn Luyện: "Tội lỗi vẫn đè nặng"

*
“Có tù còn chửi em ác quá và dọa “làm thịt”…”.

Bạn đang xem: Sát thủ nổi tiếng lê văn luyện: ra tù muốn theo nghề thầy thuốc

Mới đây, Lê Văn Luyện đã được dẫn giải về Trại giam số 3, bộ Công an (đóng trên địa phận xã Nghĩa Dũng, Tân Kỳ, Nghệ An), bắt đầu chuỗi ngày cải tạo. Phải trở ngại lắm, phóng viên báo chí mới có điều kiện để tiếp cận với thương hiệu “sát thủ ngày tiết lạnh” này. Và, đó cũng là lần thứ nhất Luyện vấn đáp báo chí kể từ lúc chuyển về “nhà mới”.

Không còn nghĩ về mình xứng đáng chết!

*
Gương mặt Luyện chợt bi ai khi nói tới mẹ và đứa em út ít 4 tuổi.

Da trắng, đôi mắt lanh lợi, dáng vẻ đi cấp tốc nhẹn vào bộ áo xống phạm nhân, Luyện theo chân quản lí giáo bước vào phòng thăm gặp. Trái với hồ hết lần xúc tiếp với báo chí trước đây, Luyện thường tỏ thể hiện thái độ bất cần, không phù hợp tác. Nhưng lần này, hắn trả lời rành rẽ từng câu hỏi, ko rụt rè, khúm núm.

Dù đã nghe nói không ít về sự lạnh lùng, tàn độc của Lê Văn Luyện, tuy nhiên khi ngồi đương đầu với hắn, bí quyết chỉ một tầm tay, tôi vẫn ko tránh khỏi xúc cảm chợn rợn. Thật nặng nề lý giải, một kẻ mặt còn búng sữa kia lại rất có thể xuống tay hung ác đến như vậy. Gồm cảm giác, quỷ dữ ẩn bản thân trong khuôn khía cạnh sáng trơn ấy. Dù muốn, dù không, nhìn trong suốt buổi trò chuyện, thỉnh thoảng tôi vẫn đề nghị nhắc lại song chút mang lại vụ giết người kinh thiên đụng địa nhưng Luyện đã đã từng khiến cho ra.

Mỗi đưa ra tiết, hắn có thể kể lại vanh vách không sai một ly so với mọi gì đang khai ở ban ngành điều tra, khai trước tòa và “khai” với ban ngành báo chí. Tuy nhiên đáng ghê hãi ngơi nghỉ chỗ, giọng hắn cứ mọi đều, không cảm xúc, lờ đờ như vọng lên từ bỏ âm ty âm ti khi thuật lại chiếc chuyện giảm cổ nàn nhân ra có tác dụng sao, tiết phun cố kỉnh nào, y như thể tín đồ ta nói về chuyện… vặt cụ lông gà. Thật khó kiếm được chút gì call là hại hãi, run rẩy trong tiếng nói của kẻ giết người máu lạnh này.

Chỉ mang lại khi nói đến gia đình, fan thân, đặc biệt là người bà bầu và đứa em út new lên 4 tuổi của mình, Luyện mới biểu lộ chút ít như là sự việc xót xa, ân hận. Khuôn mặt hắn chùng xuống, thôi lành lạnh. Hắn gồm vẻ suy xét mông lung lắm. Gồm lẽ, sau thời điểm cướp đi mấy mạng người, tạo thành cảnh ly tán, đảo điên mang lại gần chục gia đình, giờ đồng hồ đây, hắn vẫn biết hồi tâm, gửi ý?

Lúc ấy, Luyện cố tình ngoảnh mặt khu vực khác, tránh góc nhìn của phóng viên. Nói thật, tôi cũng đã mong đợi ở cặp mắt hình như vô hồn kia nhểu ra vài ba giọt nước, chí ít là như vậy. Nhưng lại tuyệt nhiên ko có, Luyện mau lẹ lấy lại sự rét mướt lùng. Và, trong cả buổi, cũng ko thấy hắn nói “mình xứng đáng chết”, như đã từng nhắc nhiều lần cùng với báo chí.

Theo một số cán bộ quản giáo của Trại giam số 3, kể từ khi vào đây, Luyện vẫn nạp năng lượng ngủ bình thường, không tồn tại dấu hiệu chán chường, bế tắc.

*
Lê Văn Luyện trò chuyện cùng phóng viên báo chí .

Tự làm new mình bằng thói quen… hiểu sách!

Trong suốt buổi trò chuyện cùng PV, Lê Văn Luyện biểu hiện gần như tất cả cái thực chất lệch lạc, bất thành nhân của mình. Không chỉ khá nổi bật ở cái bản chất lưu manh, hắn còn khiến người đứng đối diện hoảng loạn, tởm khiếp vì chưng sự giá buốt lùng, tàn độc choàng lên từ chân tơ, kẽ tóc.

Có lẽ, nhân giải pháp “ma quỷ” ấy Luyện giành được là nhờ trui rèn những năm bởi lối sống hoang ngây ngô như cây cỏ. Ở hắn, người ta nhận ra sự vô cảm mang đến tột cùng qua thần thái khuôn phương diện khi kể lại những chi tiết trong vụ thảm gần cạnh tiệm vàng, vụ án nhưng sẽ mãi là nỗi ám hình ảnh dai dẳng, ký kết ức khiếp hoàng của những người tương quan và của toàn xóm hội.

Nhưng cũng đề xuất thừa nhận, lúc giông gió qua đi, dư luận cũng dần chìm lắng thì sống trong Trại giam số 3 này, Luyện đã gồm chút ít đổi khác dù là không nhiều hoi. Tức thì ở cách xưng hô, hắn đã và đang học được phép tôn trọng tín đồ lớn tuổi, trả lời thắc mắc cũng không còn tuyệt đối nói trống không. Hắn đã biết dùng một số từ thưa gửi thường thì mà đáng lẽ một đứa trẻ nhân ái cách biết áp dụng thuần thục từ bỏ khi new lên mười.

Và quánh biệt, kể từ lúc vào đây, Luyện còn học tập được thói quen… hiểu sách! Vẫn biết, chuyện gọi sách, báo của tội phạm để vui chơi nó chỉ là chuyện hết sức thông thường mà trại giam nào cũng có, ấy nhưng chiếc chuyện Lê Văn Luyện, kẻ từ nhỏ tới giờ đồng hồ chỉ quen thuộc với dao phớ chọc huyết lợn, trò chơi online, xuyên ngày giao du cùng với đám choai choai du thử, du thực nhưng mà nay thoải mái và tự nhiên thích phát âm sách, lại là sách “thánh hiền” thì âu cũng chính là chuyện lạ thường.

Chắc nhiều người cũng đã nói đến hai từ giá như khi nói tới “sát thủ” Lê Văn Luyện. Giá chỉ như hắn không đứt gánh sách đèn từ lúc còn quá trẻ; giá như phụ huynh hắn thôi buông lỏng quản lý mà siêng bẵm, giáo dưỡng con cái được xuất sắc hơn thì đâu mang đến nỗi thôn hội phải tận mắt chứng kiến một hung quỷ đội lốt fan đã gây nên cái bị tiêu diệt bất toàn thây cho gia đình anh Ngọc? Và, vẫn còn từng nào “Lê Văn Luyện máy hai”, “Lê Văn Luyện sản phẩm ba”…, nếu các bậc sinh thành không giật mình thắt chặt và chấn chỉnh con dở người ngay từ bây giờ?

Thế cho nên, dù chả biết dòng đầu trọc hếu của Luyện học tập được số đông gì sau không nhiều ngày “đánh đu” với điều vui “tao nhã” là xem sách ấy, nhưng như thế cũng còn suôn sẻ vạn lần trường hợp hắn ném ra cả quãng năm dài, tháng rộng tới đây để học hỏi và chia sẻ những vô luân, tàn độc vốn đầy rẫy trong chốn lao tù.

*
Luyện không thể hay nói “mình đáng chết nghìn lần” như trước...

“Có tội phạm chửi em ác cùng còn đòi “làm thịt”…”!

- Luyện được chuyển vào Trại giam số 3 từ bao giờ?

- Thấy có khác gì không so cùng với hồi còn ở “trại Kế” (Trại trợ thì giam Công an thức giấc Bắc Giang)?

- Ở đây được đi lại những hơn, ngoài “tù” chân, nhưng cần mỗi tội thời tiết trong này lạnh hơn xung quanh Bắc!

- gồm sợ gió Lào không?

- Em không biết gió Lào ra làm sao nên chả sợ.

- Từ lúc vào đây, gia đình, người thân đã ai vào thăm Luyện chưa?

- Dạ, không thấy.

- ao ước ai vào thăm nhất? mẹ hay các bạn gái?

- (cười) bà mẹ chứ!

- Luyện ở tầm thường phòng với ai?

- Dạ, em ở cùng với 70 tội phạm nữa.

- Khi new vào, thái độ của các phạm nhân cùng phòng so với Luyện nỗ lực nào?

- Cũng bình thường, có fan quý, có người ghét, có bạn còn không phân biệt em, phải mãi sau tín đồ ta mới biết.

- fan quý nhiều hơn thế hay fan ghét các hơn?

- (cười) ngang nhau ạ.

- Thế tất cả biết nguyên nhân họ ghét mình?

- chúng ta bảo, sao mà dã man thế!

- Họ dấn xét như vậy tất cả đúng không?

- Cũng đúng.

- Đúng như vậy nào?

- Thì em thấy mình cũng dã man thật! gồm phạm nhân thấy em trải qua còn chửi em độc ác, chúng ta dọa “làm thịt” em!

- có sợ không?

- Chả sợ!

- vày sao?

- Em có làm những gì họ đâu? nếu như họ mà cố ý gây sự, em báo cáo cán bộ, nếu như cán cỗ không cách xử trí thì… (im lặng).

- … thì Luyện “tự xử” họ à?

- (Im lặng)

- tội phạm ấy tên là gì? tất cả ở cùng phòng không?

- ko biết, ở buồng khác. Mà lại cùng phòng em cũng chả sợ!

- mỗi bữa Luyện ăn uống được mấy bát cơm?

- Em nạp năng lượng hết xuất ăn của trại, thỉnh thoảng ko hết.

- Sao không ăn hết?

- tại em cứ cân nhắc linh tinh…

- Ân hận à?

- (Im lặng)

- Tối bao gồm ngủ được không?

- Em ngủ bình thường, từ 9h tối cho 5 giờ sáng hôm sau.

- Luyện tất cả hay bị ám ảnh bởi đông đảo nạn nhân mình đã giết?

- Không, thỉnh thoảng em chỉ thương nhỏ bé. Nó còn nhỏ quá, mà lại chả gồm tội tình gì…

- Thế gần như nạn nhân cơ thì họ có tội với Luyện à?

- Không.

- Họ không tồn tại tội, sao giết thịt họ dã man thế?

- trên em không làm thịt “bọn nó”, thì “bọn nó” cũng giết thịt em. Thời điểm đấy em chả suy nghĩ được gì nhiều, chỉ biết nỗ lực giết mang đến hết thôi!

- Giờ gồm thấy ân hận không?

- Có, em ăn năn vì giết không ít người dân quá. Với lại, vì em mà người thân phải đi tù. Em yêu đương mẹ…

*
Thời gian rảnh, cũng “tập tọng” xem sách “thánh hiền”.

Tranh thủ xem sách “thánh hiền”!

- Một ngày trong trại của Luyện như vậy nào?

- Em dậy trường đoản cú 5h sáng, bạn bè dục, làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng, 7h đi làm, 11h nạp năng lượng cơm trưa rồi nghỉ mang đến 13h đi làm, 17h nghỉ…, ăn cơm tối, xem ti vi, xem sách báo cho 21h đi ngủ.

- Thời gian thanh nhàn Luyện có tác dụng gì?

- Em xem tv cùng phần đa người. Dạo bước này em còn hay đọc sách đấy! (cười)

- Đọc sách cơ à, sách gì thế?

- Em hiểu cuốn sinh dưỡng bằng năng lượng sinh học mượn của anh cùng phòng.

- văn bản cuốn sách đó cố kỉnh nào?

- Đấy là cuốn sách dạy những cách điều khiển, đẩy mạnh nguồn tích điện trong cơ thể, nhưng cần tập nhiều mới làm được!

- cố kỉnh Luyện vẫn tập được không ít chưa?

- Em chưa, trên em toàn dậy muộn…

*
Cuốn sách nhưng Luyện “gối đầu giường” mấy thời nay là dưỡng sinh bằng tích điện sinh học.

- sắp tới có chiến lược sẽ học tập theo sách không?

- Em định nhờ anh thuộc phòng dạy.

- cố còn hay đọc sách gì nữa?

- Em không.

- Luyện bao gồm hay nói chuyện với những phạm nhân khác trong phòng?

- Cũng thỉnh thoảng, em chỉ nói chuyện với vài ba người.

- Hay nói chuyện gì?

- Mấy anh đấy cũng khuyên nhủ em cải tạo.

- núm còn các cán bộ quản giáo thì sao?

- Dạ, cán cỗ cũng động viên em.

- Luyện quý cán cỗ quản giáo như thế nào nhất?

- Em chưa tiếp xúc nhiều yêu cầu chưa biết.

- Ngày còn ở “trại Kế” Luyện quý ai?

- Dạ, nếu bao gồm điều kiện, anh mang đến em nhờ cất hộ lời cảm ơn “Thầy” Vũ tự khắc Quyết, cán bộ ở Trại tạm thời giam Công an tỉnh Bắc Giang. Em cảm ơn vị “Thầy” ấy tuyệt quan tâm, hễ viên các lúc gia đình, người thân trong gia đình em lâu chưa vào thăm…

- có gửi lời cảm ơn giỏi xin lỗi ai nữa không?

- Dạ, em xin lỗi bạn thân. Bởi vì em mà họ phải đi tù…

- không gửi nhu muốn lỗi gia đình nạn nhân à?

- Có, nhưng có thể họ cũng chả nhận lời xin lỗi của em đâu. Em nghe nói, họ còn đã định khiếu nại em nữa cơ mà.

- trong tương lai khi ra tù, chạm chán lại fan thân gia đình nạn nhân, Luyện gồm sợ không?

- Em chỉ sợ họ trả thù cha mẹ em thôi, còn em dám làm, dám chịu, họ có nhu cầu làm gì thì làm.

Xem thêm: Lời Bài Hát Vũng Tàu Thành Phố Mùa Xuân, Lời Bài Hát Vũng Tàu

- nếu như họ trả thù, Luyện gồm phản chống lại không?

- (Im lặng suy nghĩ)… À, nhưng mà anh mang đến em giữ hộ lời chúc mang đến một tín đồ nữa nhé?

- người yêu à?

- Không, chỉ em yêu thương cô ấy thôi. Em “sợ” cô ấy lắm!

- Sợ như thế nào?

- Em cũng đo đắn nữa. Cô ấy nói nuốm nào em cũng có tác dụng theo.

- trước khi bị bắt, Luyện đang ngỏ lời thuộc cô ấy chưa?

- Em không đủ can đảm nói. Cô ấy tên Thanh trọng điểm ở Lục nam giới (Bắc Giang), giải pháp nhà em mấy km, vừa tốt nghiệp THPT. Em chúc cô ấy đậu đại học…