Đối với nhạc Trịnh, chắc hẳn rằng rằng chỉ việc một giọng hát mộc, một cây ghi ta, một số chỗ ngồi thuận tiện, thì dù cho là giữa phố phường đông nghịt hay trong tối vắng im lìm, tín đồ nghe vẫn cảm được cái đẹp của giai điệu với ca từ. Đó là thứ âm nhạc không ước kỳ, hoa mỹ, không đề nghị một nghệ thuật thanh nhạc điêu luyện để trình diễn.

Bạn đang xem: Thành phố đã đi ngủ chưa

Trong các nhạc phẩm của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, ca khúc Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ được xem như là một trong đoá tường vi tinh khôi, lành mạnh với lời ca đẹp cho ngỡ ngàng. đơn vị phê bình văn học khét tiếng Hoàng Ngọc Hiến từng viết: “Ca tự của bài xích này (tách khỏi nhạc) hoàn toàn đứng được như một bài bác thơ. Một bài thơ hay”. không chỉ có hết lời khen ngợi, Hoàng Ngọc Hiến khi được mời tham gia hội đồng thai chọn những bài thơ tình xuất xắc nhất núm kỷ dường như không ngần hổ hang đề cử cho ngữ điệu của ca khúc Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ. 


Click nhằm nghe Tuấn Ngọc hát

Thực ra, cái thương hiệu này nếu nhằm thêm một vết phẩy thì sẽ dễ nắm bắt hơn, dễ tiếp xúc hơn: Đêm, Thấy Ta Là Thác Đổ. Nghĩa là vào một trong những đêm (hoặc đã các đêm rồi), thấy ta như là dòng thác đổ.

Đúng như thương hiệu gọi, toàn bộ ca khúc là đều dòng thác cảm xúc đổ xuống, ầm ào, chấn hễ cả không gian rộng lớn, với phần đông ca tự huyền hoặc, mê đắm. Rất nhiều hình hình ảnh ẩn dụ vừa nhẹ nhàng vừa túng bấn ẩn, tương tự như những làn nước trong nuốm như pha lê đổ xuống từ đỉnh núi, tung bọt trắng xoá, đậy lên không khí xung quanh nó một làn những vết bụi mưa tươi mát, thuần khiết, tưới mát tâm hồn fan nghe, mà dư âm để lại trong trẻo, bịn rịn như dòng nước quanh co, xanh biếc, hiền hậu hoà dưới chân thác.


Ngay từ đầu ca khúc, hầu hết lời ca mê đắm cất lên từng chữ từng chữ bung ra, rớt xuống, đi sâu vào trọng điểm thức fan nghe:


Xem bài khác


hoàn cảnh sáng tác và chân thành và ý nghĩa của bài bác hát “Nếu rồi đây Em đã Qua Đời” (nhạc sĩ Phạm Duy)


Ca khúc “Thương Tình Ca” cùng chuyện tình quan trọng của nhạc sĩ Phạm Duy: “Nhịp chân êm êm thánh thót, đừng mang lại trăng tan dưới gót…”


Một đêm bước đi về gác nhỏChợt lưu giữ đóa hoa Tường Vi

Trong đêm khuya, phố vắng, nghe như gồm tiếng bước chân đơn lẻ, cô độc, lặng lẽ rải bước. Những bước đi chậm rãi, nặng trĩu trĩu trọng tâm tư, không thể vội vã. Có lẽ rằng bởi, bên trên căn gác nhỏ hiu đìu hiu kia, chẳng có bạn nào vẫn đón đợi. Sau phần đông cuộc vui râm ran cùng bè bạn, bạn lại quay trở lại với căn gác nhỏ dại mỗi đêm với bốn bức tường chật hẹp, đối diện với nỗi cô đơn, hoang lạnh.

*
*
*
*

Câu hát sau cùng này sẽ hoá giải phần nhiều ngóc ngách của ngôn ngữ trong “bàn tay ngắt hoa tự phố nọ, giờ đây đã quên sân vườn xưa” xuất xắc “mùa xuân bước chân người hết sức nhẹ”. Bởi bạn quay sườn lưng đi đang “mang lời khấn nhỏ” của bạn tu đạo, không hề vương vấn, lưu giữ luyến, đoái hoài bỏ ra tới những tình yêu phù phiếm nơi trần thế.

Và tín đồ bị quăng quật lại, thi thoảng trong trái tim cũng nhen nhúm một ý định giống như người ra đi: “Lòng tôi bao gồm đôi lần khép cửa, rồi bên vết yêu mến tôi quỳ”. Dù song lần cố gắng “khép cửa” lòng, phong kín đáo những cảm hứng yêu đương, quên hết những giấc mộng è đời, để nối gót theo fan đi “mang lời khấn nhỏ”, nhưng cấp thiết thực hiện, bởi vì “vết thương” tình kia vẫn tiếp tục còn kia vĩnh viễn, hiển hiện, nhức đớn:

Vì em đã mang lời khấn nhỏBỏ tôi đứng mặt đời kia.

Xem thêm: Võ Lâm Truyền Kỳ Mobile Private ) Mới Open Hôm Nay, Vltk Mobile Lậu

Những lời hát y hệt như một gai định mệnh, quấn vít quanh fan ở lại, vương vít mãi vào tai tín đồ thưởng nhạc.