vào một căn phòng sáng sủa và sạch sẽ, bức màn voan mỏng màu xanh nhạt để bít đậy bị gió đêm lay động, thỉnh thoảng chạm đến chuông gió san hô treo trên cửa sổ, phát ra tiếng ngâm khẽ vui tai…

Trên tủ đầu giường màu trắng là một ly cà phê vẫn đang bốc khói, hương cà phê và hương sữa nhàn nhạt tràn ngập bay khắp cả phòng.

Bạn đang xem: Thoát không khỏi sự dịu dàng của anh

Một cô gái xinh đẹp đang dựa nửa người vào trên chiếc giường trải ra màu lam nhạt. Nhị chân mảnh khảnh trắng noãn, đung đưa giữa không trung, mái tóc xoăn màu cà phê được buộc lên cao cũng lay động theo, có vài cọng ngẫu nhiên lướt qua gương mặt trái xoan xinh đẹp của cô, lại tăng vài phần tinh nghịch đáng yêu .


Cô tên là quan lại Tiểu Úc, một người nhỏ gái nhìn qua không có gì khác những nữ sinh đại học khác, thích mang giày thể thao, mặc quần bò, nghe MP3 ở vào vườn trường, thích uống cà phê và đọc tiểu thuyết ngôn tình, đương nhiên cũng thích ngắm những soái ca như những bức tranh để thưởng thức!

Mà giấc mơ vào đời cô cũng rất đặc biệt – muốn có một chuyện tình yêu thật lừng lẫy*! Theo quan điểm của cô, tình yêu và thù hận, sống mà xa lìa nhau đến chết vẫn xa cách**, nhiều đau buồn mà cũng đẹp biết bao! cho dù không đạt được cảnh giới này, “Bỏ trốn” một chút cũng thật lãng mạn.

Bạn cùng phòng hỏi cô: “Vì sao thích vậy?”

Cô đáp: “Không thích một tình yêu lừng lẫy, liều chết triền miên, làm sao xứng đáng được với rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình tớ đã xem?!”

Bạn cùng phòng của cô rốt cuộc không thèm nói gì nữa!

……

“Lại là câu chuyện về bạch mã hoàng tử và cô bé lọ lem”.

Tiểu Úc mở to lớn đôi mắt trong suốt, sáng ngời, đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm phần giới thiệu vắn tắt nội dung trong quyển tiểu thuyết ngôn tình đầy mùi mực tàu trên tay cô, nói: “Đẹp trai, nhiều tiền, dịu dàng, đa tình, gia thế tốt, có năng lực, quả thật là hoàn mỹ có một không hai!”.

“Nếu không sao lại là tiểu thuyết?” Bạch Lăng Lăng – bạn cùng phòng của cô ngồi ở trước máy tính, thuận miệng trả lời rồi tiếp tục đánh chữ lên màn hình.

Xem thêm: Hướng Dẫn Thêu Tranh Ruy Băng Hoa Hồng Ai Cũng Làm Được, Tranh Thêu Ruy Băng Là Gì

“Không biết tiểu thuyết ngôn tình vì cái gì cứ thích viết về loại đàn ông này. Làm như một người đàn ông không có tiền không đẹp trai không đáng để phụ nữ liếc mắt một cái.”

“Tớ không thấy vậy, bề ngoài đẹp xuất xắc không, có nhiều tiền tốt không, không quan lại trọng, đàn ông quan lại trọng nhất là phải có nội hàm!!!”

Tiểu Úc nghe vậy ngồi thẳng lại, gật đầu đồng ý. “Thời buổi này, đàn ông đẹp trai, nhiều tiền không phải không có, trước tiên không nói đến bọn họ còn phải chờ xem lại vấn đề nhân phẩm. Chỉ nói đến thái độ, tình cảm, quả thật là: “Không có phong lưu nhất, chỉ có phong lưu hơn”. Đây là thực tế chứ không phải vào truyện cổ tích, cô bé lọ lem hiền dịu, lương thiện vĩnh viễn không thành công chúa được!”

“Vậy mà cậu vẫn thích đọc tiểu thuyết ngôn tình?” Lăng lăng quay sang nhìn cô. Dáng người Lăng Lăng cao, gầy, cân xứng ở vào áo ngủ rộng thùng thình lại thu hút người khác, mái tóc đen rối mềm mại, xõa xuống tới thắt lưng, domain authority thịt bên trong trắng nõn, nhẵn nhụi. Tuy rằng nhìn qua có vẻ thiếu ngủ, nhưng vẫn lộ ra một đôi mắt linh hoạt, trong sáng, vẻ mặt ôn nhu tươi cười, ngọt ngào khiến tâm tình người ta khoan khoái.