“Lần cuối phụ thân bắt gặp ông nội, ông ngồi vào một dòng ghế mây tròn vào phòng tiếp khách.” lúc kia, tôi cùng phụ vương tôi sẽ ngồi vào quần thể lộ thiên, trên một tiệm nạp năng lượng Mễ Tây Cơ, trực thuộc vùng Key West, đái bang Florida. Cha tôi vẫn ăn một đĩa cơm trắng bao gồm món đậu Mễ, ông ngấc lên, liên tục nói:

“Ông nội con là 1 fan cần cù thao tác làm việc. Ông làm bánh, vào một xưởng nghỉ ngơi dưới phố Leominster, tỉnh giấc Fichburg.”

“Bố nhắc mang đến nhỏ nghe về tử vong của ông nội đi.” Tôi thông báo.

Bạn đang xem: Không diệt không sinh đừng sợ hãi

“Bố không biết gì cả.”

“Những người không giống nói sao?”

“Không ai nói gì không còn, và tía ko hỏi bao giờ.” Cha tôi lại lặng giờ đồng hồ, như kinh nghiệm tôi đã có lần biết.

Nhà thờ Thánh Linch (Sacred Heart church) chỉ biện pháp bên tôi chừng hai phần đường, vào khu West Fichburg ở tiểu bang Massachussetts, là địa điểm thân phụ tôi vĩnh biệt ông nội, người mà tôi không lúc nào được chạm mặt khía cạnh. Đó cũng chính là trung trọng điểm đời sống tinh thần của gia đình tôi lúc tôi lớn lên. Đó là vị trí phụ thuộc của không ít công nhân mong muốn xả quăng quật những giờ sản phẩm công nghệ chạy rền rĩ vào sngơi nghỉ, giờ lạu bạu của bà xã bé, đầy đủ hóa đối kháng chưa tkhô cứng toán thù, xuất xắc Khi tín đồ ta uống rượu vượt bát. Đó là vị trí tôi được cọ tội và được cho tới học đạo giáo. Mỗi chiều trang bị hai, sau đó 1 ngày dài vào ngôi trường, tôi miễn cưỡng lê bước đến nhà thờ nhằm học tập lý thuyết thêm nhì giờ đồng hồ đồng hồ thời trang nữa.

Tôi vẫn còn đó lưu giữ ngày đầu tiên, tôi ngồi bên cạnh bạn em chúng ta Patty, vào tay là cuốn giáo lý mới tinh. khi nhì bà sơ đứng phía bên trên bảo chúng tôi mở sách ra nhằm học tập thuộc tức thì trang đầu có bố thắc mắc cùng những câu trả lời:

“Ai tạo nên tôi? – Chúa tạo nên chúng ta.”

“Vì sao Chúa tạo thành bạn? – Để yêu thương và phục vụ Ngài.”

“Chuyện gì xẩy ra lúc tôi chết? – Bạn sẽ dài lâu được sinh hoạt mặt Chúa, trên thiên đường.”

Đối cùng với những ông cha vào nhà thời thánh, chắc hẳn rằng linc hồn tôi vong mạng với tôi sẽ được sống đời mãi sau.

Đọc tờ báo The Boston Globe ngày chủ nhật, tôi lag bản thân về bài bác báo nói đến một thanh nữ bị bệnh ung tlỗi thời kỳ chót. Cthị trấn kể: “Một cuộc đời tươi trẻ bị xong ngang…Adriamãng cầu Jenkins ngờ vực về việc tồn tại của Thượng đế, của định mệnh.” Cô ta nói “khi chết, chúng ta tự cát bụi lại trsinh hoạt về với cat lớp bụi.” Nhưng cô thường xuyên tưởng tượng về tử vong, niềm nhức nỗi khổ của cô ấy. Cô tưởng như bản thân vẫn nổi bập bềnh lên phía bên trên, nhìn xuống những người sẽ khóc tmùi hương cô thông thường xung quanh chóng bệnh, ánh sáng mờ dần dần rồi tắt hẳn. Đó là một trong sản phẩm công nghệ tín điều của các tín đồ theo chủ nghĩa nghi vấn, nhận định rằng sau khi họ chết thì không thể lại gì cả.

Lần thứ nhất tôi dự một đám ma là năm 1968, Lúc Sam Rameau, ông ngoại tôi bị tiêu diệt. Từ đó đến lúc này, tất cả tới hơn nhị chục đợt tiếp nhữa, tôi vẫn đứng trước mẫu huyệt new đào, Cảm Xúc bồn chồn, bất an vị đông đảo thắc mắc trong tôi về cái chết. Chỉ có nhị trường vừa lòng để tin thôi sao? Hoặc có linch hồn bất diệt? hoặc không hề lại gì sau khoản thời gian chết?

Nghi ngờ về việc sống bạt mạng, với khiếp hoảng về ý tưởng phát minh sẽ ảnh hưởng quên lãng hoàn toàn, tôi sinh sống suốt cả quảng đời với cái trọng tâm có căn cơ sâu bí mật là sự việc run sợ. Thật sự như vậy, tôi đã còn sinh sống đời đời tốt vẫn thay đổi hỏng vô? Có linch hồn vong mạng thật không? Và trường hợp tất cả thì tôi đã ở thiên đàng tốt địa ngục? Tôi đang đời đời kiếp kiếp khốn khổ xuất xắc thừa kế phước hoài hoài? Một mình hay sát bên Thượng đế?

Trong suốt cuộc đời, đức Bụt cũng bị những công ty thần học cùng các học mang các lần chất vấn về nhì triết tngày tiết đối nghịch nhau: bạt tử hay hư không. Lúc được hỏi là tất cả cuộc sống tồn tại ko thì Bụt trả lời: “Không tất cả chiếc Ngã không bao giờ thay đổi.” khi trả lời về cthị trấn chết là ko liệu có còn gì khác nữa chăng. Bụt nói không tồn tại gì vươn lên là hư vô cả. Ngài chưng quăng quật cả nhì ý tưởng bên trên.

Tôi bao gồm một tín đồ bạn bè là 1 trong đơn vị sinh vật dụng học tập siêng về các loài sống dưới đại dương. Giống như nhiều người dân, anh ta có niềm tin rằng chết là chết dài lâu. Niềm tin này của anh không đến từ thiếu hụt đức tin tuyệt bởi vì tuyệt vọng, nhưng bởi vì anh tin vào công nghệ. Anh gồm tin tưởng vào nhân loại vạn vật thiên nhiên, vào vẻ rất đẹp của thiên hà không được khai thác quanh anh, vào tài năng phát âm biết của loại fan về ngoài trái đất đó.

Thích Nhất Hạnh cũng có lòng tin kiên cố vào năng lực hoàn toàn có thể đạt tới mức đọc biết của nhỏ người. Nhưng phương châm của Thầy cao niên rộng sự thu góp những kỹ năng và kiến thức khoa học. Đó là việc giải bay và trí tuệ chén nhã.

Viết đông đảo trang sách này vì kinh nghiệm của chính mình, Thầy Nhất Hạnh đưa ra một thay thế đáng không thể tinh được đến nhị triết lý trái ngược nhau về mãi mãi cùng hư không. Thầy nói:

“Tự muôn đời tôi vẫn thoải mái. Tử sinh chỉ nên cửa ngõ ngõ ra vào, tử sinch là trò nghịch cút bắt. Tôi không khi nào từng sinh cũng không khi nào từng diệt” cùng “Nỗi khổ lớn nhất của chúng ta là ý niệm về đến-đi, lui-cho tới.”

Lập đi, lập lại hoài, Thầy khuyên ổn họ thực tập quan sát sâu nhằm bọn họ đọc được với từ mình nếm được sự tự do của con phố vị trí trung tâm, không bị kẹt vào cả nhì ý niệm của tồn tại cùng lỗi ko. Là một thi sĩ nên lúc lý giải về các tương phản vào đời sống, Thầy đang nhẹ nhàng vạch bức màn vô minc ảo mộng dùm chúng ta, được cho phép chúng ta (chắc rằng lần thứ nhất trong đời) được biết rằng sự gớm hoảng về tử vong chỉ có nguyên ổn nhân là các ý niệm và phát âm biết sai lạc của bản thân mình nhưng thôi.

Xem thêm: Review 3 Sản Phẩm Kem Chống Nắng Anessa Cho Da Dầu Tốt Nhất 2021

Tri con kiến về sinh sống, chết của Thầy khôn cùng vi tế với xinh tươi. Cũng tựa như những điều vi tế, xinh xắn không giống, biện pháp thưởng thức hay độc nhất vô nhị là thiền khô tiệm vào thinc lặng. Lòng hiền từ với từ bi xuất hành trường đoản cú suối mối cung cấp thâm nám tuệ của Thích Nhất Hạnh là 1 trong phương thuốc trị lành mọi vệt thương thơm vào trái tyên ổn chúng ta.