Hán dịch: Tam Tạng Sa môn Thật Xoa Nan Đà, người nước Điền, dịch vào đời Đường.

Giảng thuật: Hòa Thượng Tuyên ổn Hóa, Vạn Phật Thánh Thành Hoa Kỳ, giảng vào khoảng thời gian 1969 trên Phật Giáo Giảng Đường, San Francisteo, California)

*
Pháp âm bài xích giảng của Hòa Thượng bằng Hoa ngữ

*

*

*
Phẩm Phổ Hiền Hạnh Nguyện Nhập Bất Tư Nghì Giải Thoát Chình ảnh Giới

 

Kệ Khai Kinh

Phật pháp cao sâu hết sức nhiệm mầu

Trăm ndở hơi muôn kiếp khó khăn tra cứu cầu

Nay bé thấy nghe được thọ trì

Nguyện phát âm nghĩa chân thật của Phật.

I.

Bạn đang xem: Kinh đại phương quảng phật hoa nghiêm

LỜI NÓI ĐẦU

Tôi tin đấy là lần thứ nhất bộKinh Hoa Nghiêmnày được giảng tại Hoa Kỳ và những vị cũng là lần trước tiên được nghe giảng. Lúc Này vì chưng thời hạn có hạn đề nghị cần thiết giảng giải chi tiết. Vì sao? Vì giả dụ giảng quá chi li thì e rằng vào sáu tuần lễ chỉ giảng mẫu tựa thôi cũng còn chưa xong, vì thế mà bấy giờ chỉ hoàn toàn có thể giảng một giải pháp qua quýt. Đầu tiên tôi đã giảng về xuất xứ của cục gớm này.

Trong bom tấn bên Phật thì Kinch Hoa Nghiêmnày là vua của những khiếp, cũng chính là vua trong các vua.Kinch Diệu Pháp Liên Hoacũng chính là vua trong số ghê nhưng tất yêu xưng là vua trong các vua được. BộKinc Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêmnày được tôn là vua của các vua, là bộ khiếp ở trong hệ Đại vượt nhiều năm duy nhất cơ mà Đức Phật đang tngày tiết, nhưng mà thời hạn Phật tngày tiết gớm lại không dài lắm, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni nói cỗ đại Hoa Nghiêm này chỉ vỏn vẹn trong vòng nhì mươi mốt ngày.

Sở Kinh này còn có tám mươi kiểu mốt quyển, cũng có thể có địa điểm chỉ bao gồm tư mươi quyển tốt sáu mươi quyển, dẫu vậy toàn bộ các không khá đầy đủ lắm. Ngay cả bộ tám mươi mốt quyển này cũng như vậy, chẳng qua là có đủ cả cha phần Tựa, Chính tông cùng Lưu thông.

Sau lúc Đức Phật Thích-ca-mâu-ni nói xongKinch Hoa Nghiêm thì bộ tởm này không thể được lưu lại truyền bên trên thế gian, ngay cả Ấn Độ cũng không có bộ ghê này. Vậy thì bộ kinh này đã bị ai thỉnh đi? Bị Long Vương thỉnh về Long cung để ngày ngày cúng dường lễ bái.

Sau lúc Đức Phật Thích-Ca-Mâu-Ni diệt độ sáu trăm năm, gồm một vị Bồ-tát tên Long Tchúng ta, hoàn hảo tuyệt đỉnh, không một ai sánh kịp. Ngài đã hiểu không còn toàn bộ các áng vnạp năng lượng cmùi hương, luận nghị, bom tấn gồm bên trên trần gian, vì vậy Bồ tát khởi trung khu ao ước đến Long cung coi tạng Kinh với Ngài đã tìm kiếm được bộ Kinc Hoa Nghiêm này vào cung Long.Kinc Hoa Nghiêmtất cả tía bản: thượng, trung và hạ. Bản thượng có mười tam thiên đại thiên trái đất vi trằn sốbài bác kệ. Quý vị coi là bao nhiêu? Số vi è của một quả đât đang là vô lượng vô biên rồi, số vi trần của đại thiên trái đất lại càng nhiều hơn nữa.

Sao call là đại thiên gắng giới? Một núi Tu-di, một khía cạnh ttránh, một mặt trăng là 1 trong những gắng giới; một ngàn núi Tu-di, một ngàn phương diện trời, một ngàn khía cạnh trăng đúng theo lại có tác dụng thành một tè thiên nạm giới; đúng theo một ngàn tè thiên quả đât lại Gọi là một trong những trung thiên núm giới; thích hợp một ngàn trung thiên quả đât lại gọi là một trong đại thiên nhân loại. Số vi nai lưng vào một đại thiên trái đất là 1 trong những con số vô cực không thể tính nhắc. Nay số kệ tụnglại những nhỏng số vi è vào mười tam thiên đại thiên thế giới thì sẽ càng cấp thiết đếm xuể.

Bản thượngKinh Hoa Nghiêmgồm từng nào phẩm? Bản thượng bao gồm số phẩm bằng số vi nai lưng của một tứ đọng trần giới. “Một tứ đọng thiên hạ” nghĩa là: “một” tức một ngọn núi Tu-di, “tứ” là tư châu to (Đông Thắng Thần châu, Nam Thiệm Bộ châu, Tây Ngưu Hóa châu, Bắc Câu-lô châu), thích hợp lại call là một trong tđọng người đời. Số phđộ ẩm của bản thượng Kinc Hoa Nghiêm các ngay số vi trằn của một tứ dương gian, quý khách nói coi là bao nhiêu? Tôi cũng quanh đó được. Bản trung Kinch Hoa Nghiêm có bốn trăm mười chín vạn tám ngàn tám trăm bài kệ, phân có tác dụng một nghìn nhị trăm phđộ ẩm. Bản hạ Kinh Hoa Nghiêm tất cả tám vạn bài xích kệ, chia thành tư mươi tám phẩm. Khả năng ghi nhớ của Bồ-tát Long Tchúng ta siêu khác thường, Ngài hiểu nằm trong lòng bản hạ Kinch Hoa Nghiêm cùng sau khoản thời gian trsinh sống về Ấn Độ đã xào nấu ra toàn bộ, sau lại từ Ấn Độ truyền sang trọng Trung Quốc. Bản kinh truyền sang trọng Nước Trung Hoa chỉ tất cả tám mươi quyển, cha mươi chín phđộ ẩm, sót lại chín phẩm vẫn chưa được truyền thanh lịch.

Đức Thích-ca-mâu-ni Phật giảngKinch Hoa Nghiêmtại bảy nơi khác biệt, tổng số bao gồm chín pháp hội. Nếu quý vị có thểlàm rõ được nghĩa lý vào bộKinch Hoa Nghiêmnày thì coi nlỗi thấy được toàn thân Phật; ví như quý vị tiếp nối đượcKinc Lăng Nghiêmlà thấy được đỉnh nhục kế của Phật; ví như quý vị thông liền đượcKinh Pháp Hoathì thấy được thân Phật, tuy nhiên chưa trọn vẹn; giả dụ quý vị rất có thể tiếp liền được đạo lý trongKinc Hoa Nghiêmthì vẫn thấy rõ được body cùng tuệ mạng của Ngài.

Sở Kinh Hoa Nghiêm này ví nlỗi hải dương béo, còn hầu hết gớm không giống giống như rất nhiều cái sông bé dại. Những chiếc sông nhỏ dại khôngthể sánh với hải dương phệ. Bây Giờ trên nhân loại, fan rất có thể giảng đượcKinh Hoa Nghiêmchưa phải không có, cơ mà số này đã ít lại càng không nhiều. Nếu nói không cóthì ni chẳng cần bọn họ đã giảng kia sao? Thế sao lại có thể nói rằng là không có người! Thậm chí bao gồm người học Phật Pháp, học cả một đời mà đến tất cả tênKinc Hoa Nghiêm cũng chưa hề nghe qua, quý vị nói xem người kia đáng thương biết nhịn nhường nào! Sở Kinc Hoa Nghiêm này chớ nói là giảng cơ mà chỉ hiểu qua thôi cũng tương đối ít người gọi qua được một lần. Đọc quamột lần nkhô nóng duy nhất cũng phải mất nhị mươi mốt ngày. Vì thế, bộ ghê này siêu khó khăn chạm mặt.

Nói về “thất xứ đọng cửu hội” của cục kinh này, có một bài xích kệ nlỗi vầy:

Rời cội bồ-đề cửu-Thệ-nhiều

Ba, tứ Đao-lợi cùng Dạ-ma

Điện Phổ Quang Minh nhì, bảy, tám

Tha Hóa, Đâu Suất năm, sáu qua.

Phật thành đạo ngơi nghỉ Bồ-đề đạo tràng, Tức là sinh sống nơi bắt đầu bồ-đề mà lại nóiKinc Hoa Nghiêm lần đầu tiên, gồm sáu phđộ ẩm, mười một quyển; hội vật dụng hai ở điện Phổ Quang Minc nói được sáu phđộ ẩm, bốn quyển; hội thiết bị cha tại cung trời Đao-lợi nói được sáu phđộ ẩm, tía quyển; hội sản phẩm công nghệ bốn ngơi nghỉ cõi trời Dạ-ma nói được tư phẩm, tía quyển; hội máy năm ngơi nghỉ cõi trời Đâu Suất nói được bố phẩm, mười nhị quyển; hội thiết bị sáu nghỉ ngơi cõi ttách Tha Hóa nói được một phđộ ẩm, sáu quyển; hội vật dụng bảy lại trsinh sống về điện Phổ Quang Minch nói được mười một phẩm, mười cha quyển; hội vật dụng tám cũng ngơi nghỉ trên điện Phổ Quang Minc nói được một phđộ ẩm, bảy quyển; hội trang bị chín sống rừng Thệ-nhiều nói được một phđộ ẩm nhị mươi kiểu mốt quyển. Rừng Thệ-nhiều, hiện giờ rất có thể gọi là khu chiêu mộ phần, khu vực an trí xương cốt tín đồ chết. Đó là nói đến “thất xđọng cửu hội” của phiên bản hạ.

Bản hạ Kinch này ban đầu gồm cha mươi chín phđộ ẩm, tứ mươi tứ vạn năm ngàn bài bác kệ, sau đây truyền vào Trung Hoa, dẫu vậy bao gồm chín phẩm, năm vạn năm nghìn bài xích kệ vẫn chưa được truyền vào. Sở Kinh này Tuy gần đầy đủ tuy thế cũng trả bị các phần Tựa, Chính tông cùng Lưu thông, do thế mà Quốc sư Tkhô hanh Lương đời Đường khi hoằng dươngKinch Hoa Nghiêmvẫn nhận định rằng cỗ ghê này có thể nói rằng là tạm bợ trả bị.

Quốc sư Tkhô cứng Lương đó là nhập vai của Bồ-tát Hoa Nghiêm, vì chưng sao nói Ngài là nhập vai của Bồ-tát Hoa Nghiêm? Vì Ngài chăm giảng Kinh Hoa Nghiêm, ko giảng phần đông gớm khác. Quốc sư Tkhô nóng Lương tên Trừng Quán, trường đoản cú Đại Hưu, tín đồ Cối Kê, bọn họ Hạ Hầu. Sinc vào thời vua Đường Huyền Tông, niên hiệu Knhì Ngulặng (713-741) năm Mậu Dần (738). Thân ngài cao chín thước tư tấc, nhị tay dài thừa đầu gối với có tư mươi loại răng. thường thì răng của chúng ta có ba mươi mấy mẫu thôi, còn răng có tư mươi cái là bậc quý nhân, fan được như thế khôn xiết ít. Răng của Đức Phật có tư mươi nhị mẫu, còn Quốc sư Thanh Lương thì gồm tứ mươi cái; vào láng buổi tối chú ý đôi mắt của Ngài như gồm luồn sáng sủa, mắt phạt ra tia nắng, còn ban ngày thì giống như những người thông thường, chỉ khác là tròng đôi mắt của Ngài luôn luôn đứng lặng ko đụng. Năm lắp thêm bốn, niên hiệu Kiến Trung, Ngài đang viết kết thúc bộHoa NghiêmSớSao; bộ sớ sao này là bạn dạng chú giải choKinch Hoa Nghiêmdanh tiếng tuyệt nhất.

Trước lúc viết bộ Sớ Sao, ngài nguyện cầu chỏng Bồ-tát trong Hoa Nghiêm Hải Hội gia bị. “Gia bị” đó là giúp đỡ ngài. Có một về tối, ngài nằm mộng thấy trên đỉnh núi các trở thành color xoàn kyên. khi tỉnh giấc mộng, Ngài biết sẽ là quang minch phát triển thành chiếu. Từkia về sau, ngài viếtHoa NghiêmSớSao khôn xiết tiện lợi, chẳng rất cần phải cố gắng suy tư gì cả. Thông thường khi viết vnạp năng lượng, hầu hết bọn họ nên lưu ý đến để viết từng câu từng lời. Còn Ngài không cần thiết phải Để ý đến, viết nhanh khô giống như chxay bài vậy. Trải qua tứ năm, Ngài sẽ ghi chú trọn vẹn bộKinc Hoa Nghiêm. Sau Khi viết ngừng ngài lại nằm mộng, cũng ko quyết chắc hẳn có phải là mộng hay là không, nhưng Ngài sẽ thấy một chình ảnh giới như vọc đề xuất hoàn toàn có thể tạm thời Điện thoại tư vấn là mộng. Ngài mộng thấy bản thân trở thành một bé dragon, rồi từ bé dragon ấy lại trở thành ngàn ngàn, vạn vạn, vô lượng vô biên con Long như vậy, cất cánh tới những trái đất khác. Đó là Ngài đã thấy được chình họa giới Hoa Nghiêm. Mọi người phần lớn nhận định rằng sẽ là đặc trưng mang đến ý nghĩa sâu sắc của việc giữ thông.

Quốc sư Thanh khô Lương sinh sống qua hai đời đơn vị Tùy cùng Đường với chín triều đại, làm thầycủa bảy vị hoàng đế. Sau Khi Quốc sư viên tịch, tất cả một vị Tăng Ấn Độ cho Nước Trung Hoa, giữa con đường vị ấy gặp hai đồng tử áo xanh, vị Tăng này là người sẽ hội chứng trái A-la-hán, Ngài bèn chặn nhị đồng tử ở bên trên hỏng ko lại hỏi:

- Hai vị đi đâu vậy?

Đồng tử đáp:

- Chúng tôi mang lại Nước Trung Hoa thỉnh răng cnóng của Bồ-tát Hoa Nghiêm về năng lượng điện Văn Thù ở Ấn Độ cúng nhường nhịn.

Vị La-hán sau khi tới Trung Quốc sẽ kể mang lại vua về cthị xã nhị đồng tử mang đến thỉnh răng cnóng của Bồ-tát Hoa Nghiêm, hình như thể chỉ mang đến Quốc sư Thanh hao Lương. Thế là vua mang lại knhì tháp của Quốc sư thì quả nhiên vạc hiện nay Quốc sư bị mất một loại răng cnóng. Những hiện tượng bên trên thiệt nhiệm mầu bắt buộc nghĩ về bàn. Quý vị xem! Bồ-tát Hoa Nghiêm đang đi vào China, vì thế Quốc sư Tkhô cứng Lương mới tất cả tướng tá mạo tính chất như vậy.

Căn cđọng vào sự phân loại của Quốc sư Tkhô cứng Lương vềKinc Hoa Nghiêmthì năm quyển đầu là phần Tựa, năm mươi lăm quyển rưỡi ở giữa là phần Chính tông, mười chín quyển rưỡi sau là phần Lưu thông. Bộ tởm nàymặc dù không được phiên dịch toàn vẹn ra Hán văn uống, mà lại phần Tựa, phần Lưu thông, phần Chính tông đều có không thiếu thốn. Những tín đồ hoằng truyềnKinh Hoa Nghiêmsinh sống China hầu như là gần như vị Đại Bồ-tát, trường hợp nlỗi chẳng cần là chình họa giới của Bồ-tát thì các vị ấy cần thiết giảng đượcKinh Hoa Nghiêm. Chình ảnh giới Hoa Nghiêm vi diệu nhiệm mầu cực kì, là sự việc huyền ảo vào kỳ diệu, là việc nhiệm mầu trong nhiệm mầu.

II. GIẢI THÍCH TÊN KINH

 

Nhập Bất Tư Nghì Giải Thoát Cảnh Giới Phổ Hiền Hạnh Nguyện Phđộ ẩm.

Trước mặc nghe tởm, thứ nhất nhất mực buộc phải nhận thấy chính là cỗ tởm thuộc hệ Đại quá hay Tiểu vượt. Nhắc cho Đại thừa cùng Tiểu thừa, từ bây giờ tôi đang đề cập đến quý khách nghe một mẩu chuyện.

Xem thêm: Các Nhân Vật Trong Số Đỏ ' Đúng Kiểu Trào Phúng, Số Đỏ (Phim)

Ở Ấn Độ tất cả vị Bồ-tát thương hiệu là Thế Thân, nói một cách khác là Thiên Thân, Ngài bao gồm tín đồ anh ruột là Bồ-tát Vô Trước. Bồ-tát Vô Trước học hành theo lý thuyết Đại vượt, còn Bồ-tát Thế Thân vày bác ái duim ko xuất sắc, phải ngài theo Tiểu thừa và học hành theo học thuyết của phái này. Bồ-tát Thế Thân tứ hóa học vô cùng tối ưu, Bồ-tát Vô Trước, anh của ngài, luôn mong muốn tra cứu bí quyết độ em tin theo pháp môn Đại quá, nhưng vẫn chưa có sức mạnh như thế nào làm cho em bản thân tin theo. Em của Ngài luôn luôn ca ngợi pháp Tiểu vượt và cho rằng pháp Đại vượt không ổn. Sau kia, Bồ-tát Vô Trước nghĩ về ra một cách: Ngài đưa căn bệnh rồi không nên người nhắn bạn em mang đến thăm cơ mà bảo rằng: “Anh tuổi đang lớn, lại dịch chũm này, giả dụ em không tới thăm thì trong tương lai đồng đội không hề thời cơ gặp khía cạnh nữa”. Nghe vậy, tín đồ em lập tức cho thăm Ngài. Bồ tát Vô Trước bảo em:

- Anh chuẩn bị chết rồi, phần đông Kinc điển Đại vượt mà lại anh đã học, em hoàn toàn có thể tùy ý đem xem, giả dụ em có công dụng xem được thì anh mặc dù bị tiêu diệt cũng có thể yên ổn lòng nhắm đôi mắt.

Bồ tát Thế Thân đến thăm anh cũng không có câu hỏi gì làm; cố là Ngài bèn ráng quyển Kinch Đại quá lên coi. Ngài xem cỗ khiếp như thế nào quý khách có biết không? Đó chính là bộKinch Hoa Nghiêm này.

Bồ tát Thế Thân càng xem càng thấy được sự bất khả tứ nghì, new hiểu được cảnh giới Hoa Nghiêm thật là kỳ diệu thiết yếu cần sử dụng lời mô tả. Giống nlỗi khía cạnh ttránh trên không trung chiếu mọi muôn đồ vật, lại y như màn lưới của Đại Phạm Thiên Vương từng lỗ dung nhiếp lẫn nhau. Đến khi ấy Ngài mới thấu hiểu trước đây tôi đã sai trái, bèn hét lớn:

-Mau lấy mang đến tôi một thanh hao bảo kiếm!

-Ngài yêu cầu bảo tìm để gia công gỉ? Người kề bên hỏi.

-Tôi hy vọng cắt lưỡi của mình.

-Vì sao ngài lại ước ao giảm lưỡi?

-Trước phía trên tôi đã sử dụng tấc lưỡi này để khen ngợi pháp Tiểu thừa, hủy báng Kinch điển Đại thừa, chính là tội mập đề nghị tôi ước ao giảm lưỡi để tạ tội.

Bồ tát Vô Trước nghe vậy, can:

-Em đừng nên nhưvậy!

Người em kiên quyết:

-Vì sao anh biết không? Vì tội của chiếc lưỡi này quá lớn, nên em khăng khăng nên giảm bỏ nó.

Người anh ôn tồn:

-Ví như không cẩn trọng bị trượt xẻ xuống khu đất, nếu như em mong vùng dậy vẫn yêu cầu nương vào mức độ khu đất phải không? Em chẳng thể như thế nào vấp ngã xuống đất cơ mà không vùng dậy, Khi em ý muốn đứng lên thì chỉ cần sử dụng tay phòng xuống đất là vùng lên được. Trước phía trên em phụ thuộc chiếc lưỡi ấy để ca tụng Tiểu thừa, bỏ báng Đại thừa thì lúc này em cũng rất có thể cần sử dụng lại cha tấc lưỡi kia để mệnh danh Đại thừa!

Nghe anh nói cũng có lý yêu cầu Bồ tát Thế Thân thôi không đòi cắt lưỡi nữa . Sau kia, ngài vào núi tu hành, học tập bom tấn Đại vượt, trước tác bộThậpĐịaLuận. Ngày bộThậpĐịaLuậnhoàn thành, trái đất chấn đụng, đôi khi miệng Ngài cũng phân phát ra hào quang. Lúc ấy, Quốc vương vãi cho thăm Ngài, hỏi:

-Có cần Ngài đã bệnh trái A-la-hán rồi chăng?

-Không, tôi ko chứng quả A-la-hán, Bồ-tát Thế Thân vấn đáp.

-Ngài không bệnh trái A-la-hán thì vì sao trái khu đất lại chấn rượu cồn với mồm phạt ra hào quang?

-Do bởi lúc ttốt tôi học hành Tiểu thừa mà lại diệt báng Đại quá, ni tôi đổi sang họcKinch Hoa Nghiêm , trước tácbộThậpĐịa Luận, nay cỗ luận đã kết thúc, nên quả đất chấn hễ cùng mồm tôi phân phát ra hào quang quẻ, chđọng chưa phải bởi triệu chứng trái bắt đầu tất cả hiện tượng này.

Quốc vương vãi ngạc nhiên:

-Thì ra là vì cỗ Kinh Hoa Nghiêm này kỳ diệu nlỗi thế!

Nhập Bất Tư Nghì Giải Thoát Chình ảnh Giới: Nghĩa là đã đạt mang lại chình họa giới giải thoát bất khả bốn nghì này, quan yếu dùng ý thức suy lường được. Vì giải thoát vốn không có chình họa giới, gồm chình họa giới tức chẳng cần giải bay. Thế thì tại vì sao lại nói “giải thoát chình ảnh giới”? “Cảnh giới” chỉ là một ví dụ, căn phiên bản vốn không có nhiều loại cảnh giới này, bởi vì Lúc đạt cho giải thoát thì chiếc gì rồi cũng không tồn tại buộc phải mới call là giải bay.

 

Phổ Hiền Hạnh Nguyện Phẩm:Phổ Hiền”: Đạo truyền mọi dải ngân hà Call là Phổ; Đức đồng với bậc Thánh cao tột nhất hotline là Hiền (Đạo đổi mới vũ trụ viết phổ, Đức lạm rất thánh viết hiền). Ý nói đạo của Ngài truyền mọi dải ngân hà, đức hạnh của Ngài tương đồng với bậc Thánh cao nhất. “Hạnh Nguyện Phẩm”:“Hạnh” là hạnh lớn mà lại Ngài tu hành; “nguyện” là trọng điểm nguyện cơ mà ngài phát khởi. Hạnh nguyện cơ mà Bồ-tát Phổ Hiền phạt ra trong những khi tuhành là không hề nhỏ, chính vì như vậy nên được gọi là Đại Hạnh Phổ Hiền Bồ-tát.

Trong Phật giáo hiện có bốn vị Bồ-tát lớn: Bồ-tát Văn Thù là vị bao gồm trí tuệ đệ nhất trong sản phẩm Bồ-tát, Bồ-tát Địa Tạng là nguyện lực đệ duy nhất, Bồ-tát Quán Âm là tự bi đệ tuyệt nhất, Bồ-tát Phổ Hiền là hạnh đồ đệ duy nhất. Phàm Phật thuyết pháp là vì môn sinh thỉnh cầu Ngài nói pháp. Biển Thế Giới Hoa Tạng (Hoa Tạng Thế Giới Hải <1> ) lấyKinc Hoa Nghiêm là công ty, vị đứng ra thỉnh tngày tiết cỗ tởm này là Bồ-tát Phổ Hiền.Kinh Diệu Pháp Liên Hoavì Ngài Xá-lợi-phất thỉnh tmáu,Kinh Lăng Nghiêmvị Tôn đưa A-nan thỉnh ttiết. Người đứng ra thỉnh pháp còn gọi là chúng đương cơ, bọn chúng đương cơ của bộKinch Hoa Nghiêm là Bồ-tát Phổ Hiền.

III. GIẢI THÍCH VỀ NGƯỜI DỊCH KINH

 

Đời Đường, nước Kế Tân, Tam Tạng Pháp sư Bát Nhã vâng chiếu dịch.

Người dịch tám mươi quyển đầu của bộ Hoa Nghiêm này là Pháp sư Thật-xoa-nan-đà. Thật-xoa-nan-đà (Siksananda) là phiên âm giờ đồng hồ Phạn, dịch là Hỷ Học, nghĩa là hoan hỷ học tập. Ngài dịch cỗ Kinh Hoa Nghiêm tự tiếng Phạn sang trọng tiếng Hoa, tiếp nối Ngài giảng giải; Khi giảng đến chỗ “trái đất số nlỗi vi trần”<2>thì giảng con đường địa điểm Ngài ttiết giảng và đại địađa số chấn hễ.

Cũng cầm, Lúc Ngài mới khởi/ban đầu dịch bộ Kinh Hoa Nghiêm, thì Đường triều Võ Tắc Thiên, nói một cách khác là Thiên Hậu, mộng thấy ttách mưa cam lộ. Đến ngày ngày tiếp theo trái nhiên ttách mưa cam lộ, nước mưa sở hữu toàn vị ngọt, trên đây tượng trưng mang lại bài toán phiên dịch cỗ Kinc Hoa Nghiêm là cực kì quan liêu trọng; do đó sau khi phiên dịch ngừng, cơ hội giảng giải thì đại địa “chấn đụng sáu cách” (lục chủng chấn động) <3>. Nên bỏ ra, Võ Tắc Thiên ngay tức khắc phê một chiếu thư, tán thán công đức của Pháp sư Thật-xoa-nan-đà. Cho cần, chình họa giới bất khả bốn nghì củaKinch Hoa Nghiêm thì không ít, không ít. hầu hết lắm! Nhất ngôn nan tận, một lời khó khăn nói theo cách khác không còn.

Phđộ ẩm này là Ngài Tam Tạng Pháp Sư Bát Nhã (Prajna) sinh sống nước Kế Tân vâng chiếu dịch vào đời Đường. Kế Tân (Kubha) là tên gọi của một nước (hiện tại là Kashmir); Tam Tạng (Tripitaka) là Kinch tạng, Luật tạng, Luận tạng. Kinch là chỉ cho toàn bộ bom tấn, Luật là giới phương tiện, Luận là luận nghị. Người thông ngôn phđộ ẩm tởm văn này là Ngài Tam Tạng Pháp sư, thương hiệu Bát-nhã. “Pháp sư” tức là “dĩ pháp vi sư”, lấy Phật Pháp làm cho thầy; lại cũng Có nghĩa là “dĩ pháp thí nhân”, đem Phật Pháp ban cha mang lại rất nhiều người. “Bát-nhã” là tiếng Phạn, dịch là trí tuệ. Vì sao không trực tiếp dịch chữ Bát-nhã ra tiếng Hoa cơ mà không thay đổi âm Bát-nhã?Vì chữ bát-nhã thuộc loại “tôn trọng cần không phiên dịch”, là 1 trong những trong năm loại theo vẻ ngoài ko phiên dịch<4>.

“Vâng chiếu dịch”:tuân thủ theo đúng sắc lệnh nhà vua thông dịch bộ gớm này tự tiếng Phạn ra giờ Hoa.