Tôi, một cô bé 16 tuổi tinh nghịch, năng cồn và mơ mộng.

Bạn đang xem: Vợ chồng 16 tuổi

Về học tập, tôi học tập không được giỏi, dẫu vậy cũng không “dốt”, nói tầm thường mấy vấn đề dễ dễ dàng thì tôi có tác dụng được.

Về vận động tập thể, như đang nói, tôi là cô bé năng động nên rất tích cực trong câu hỏi này.

Tôi yêu các Idol Hàn Quốc, đặc biệt là BTS, nói rõ rộng tôi là một ARMY.

Tuy tôi “yêu” đến phát cuồng Idol nhưng lại chưa có một tình cảm đúng nghĩa (tình yêu thương nam thanh nữ í).

Mẹ nói tôi yêu thương tuổi này vẫn tồn tại sớm và thành tích học tập sẽ giảm xuống thần tốc – tôi cũng suy nghĩ vậy đấy.

Tôi thật sự không hiểu nhiều tại sao những người yêu nhau lại có thể tẻ nhạt đến thế. Dịp yêu nhau thì toàn hỏi mấy câu như ăn chưa? học về chưa? mệt không? Ngủ chưa?… thay mà lừng khừng chán. Ko rep tin nhắn thì dỗi, bị lơ, dỗi, đùa hơi dai cũng dỗi, vài bữa sau lại… ăn chưa? Đang làm gì? mệt nhọc không? Ngủ chưa?…

Lúc chia tay thì tới cả bản mặt đối phương cũng không muốn nhìn.

Tôi… Xem mang lại phát ngấy rồi.

Tôi cứ ngỡ trên đời này không có tình yêu. Tôi cứ ngỡ về sau mình đang lấy đại một bạn dễ nhìn, hơi giả, hiền khô làm chồng… cho tới khi tôi gặp mặt cậu ấy – người tôi từng yêu thích – người khiến cho tôi mong ước về tình yêu, người khiến tôi cười, tôi khóc, tôi nhớ, tôi giận, tôi ghen…

Cậu ấy tên là phái mạnh – Nguyễn Nhật Nam. Cậu ấy gồm đủ các yếu tố của một nam chủ yếu ngôn tình hoàn hảo.

Đầu tiên, cậu ấy đẹp mắt trai, theo phong cách tổng tài bá đạo thờ ơ ấy.

Thứ hai, cậu ấy học rất là giỏi, IQ cũng phải cỡ 200 (chắc vậy).

Thứ ba, công ty giàu, nghe nói ba cậu ấy có cả một chuỗi các khách sạn, nhà hàng lớn nhỏ tuổi rải rác khắp trong và bên cạnh nước.

Điểm lôi cuốn tôi đó là vẻ ngoài lạnh lùng của cậu. Trời ơi!!! Soái ca…

Cậu ấy ngồi chéo cánh gần cửa sổ phía phía trái tôi, đó cũng là góc hình đẹp tuyệt vời nhất để tôi chú ý trộm cậu, khuân mặt nghiêng của cậu đẹp vô cùng (giống V í), lông nheo thật dài, sinh sống mũi cao thẳng, xương cằm hiện rõ rệt rất nam tính, môi thì… Hắc hắc (cười gian).

Tôi nhìn mang lại ngẩn người. Khi cậu ấy nhếch miệng cười, tôi nhận thấy ánh dương rực rỡ, nhất là lúc nắng rọi qua cửa sổ, chiếu trên gương mặt cậu, tôi ngơ ngác một hồi rồi nhanh chóng gục đầu xuống bàn, khía cạnh đỏ như cà chua, tim đập cấp tốc như mong nhảy ra ngoài.

Tôi chần chừ cậu ấy bao gồm nhìn thấy không nữa… Hic… (quê quá).

Và, tôi cứ phù hợp cậu ấy vậy nên đấy. Tôi đã và đang quyết trung ương theo xua cậu ấy rồi.

Chủ nhật, tôi lên mạng tra “cách theo xua một người” một ngày dài trời, cơ mà đáng lẽ thời gian đó tôi sẽ tụ tập cùng với lũ chúng ta rồi.

Thế tín đồ ta mới nói “tình yêu khiến cho con fan ta mất không còn lí trí”.

Cơ nhưng tôi cũng tìm được không ít thứ có ích lắm (chắc thế).

Tôi quyết vận dụng vào phần nhiều ngày tới luôn cho nóng.

Tôi tới trường sớm, đặt món ăn sáng vào ngăn bàn cậu ấy.

Cố tình xuất hiện, lượn lờ bao phủ cậu và tỏ ra chính là vô tình chạm chán gỡ với bắt chuyện.

Viết thư tỏ tình “sến súa” (tất nhiên tôi cũng có thể có xin chủ ý của “chị google”).

Ngăn chặn những sự xâm phạm lãnh thổ của những “con cọp cái” bao quanh cậu.

Tôi đã từng mọi biện pháp và tất yếu đều… Thất bại.

Đồ bữa sáng thì bị mấy đứa nam nhi khác “xử đẹp”.

Thư tỏ tình thì cậu không thèm xem, quẳng luôn vào thùng rác.

“Cọp cái” cậu cũng đâu thèm vồ cập trực tiếp lơ luôn.

Sau khi chiến bại toàn tập, tôi “mặt dày” hơn

Tôi quấn mang cậu, nói phần đa chuyện luyên thuyên về rất nhiều vấn đề.

1 lần sinh sống trong lớp tiếng giải lao, tôi mang đến gần cậu: – Nhật Nam, cậu thích làm gì? Ăn gì? Uống gì? Cậu say đắm đọc sách gì?…

Im lặng

– Nhật phái nam cậu có thích Idol nước hàn không? BTS? EXO? Blackpink? hay Redvelvet?… – Tôi mỉm cười tít mắt hỏi.

Im lặng

– Vậy cậu không say đắm Idol sao? Vậy chúng bàn về ăn uống đi. Tớ thích ăn cơm cuộn và đều món cay cay. Còn cậu? dĩ nhiên cậu thích…

– Cậu ko phiền à? – Đột nhiên nam giới lên tiếng.

– không, tớ ko phiền.

– Tôi phiền. – Cậu ấy liếc măt nhìn tôi một cái rồi bỏ ra ngoài.

Tuy gồm hơi thất vọng nhưng tôi vui lắm, Nam sẽ chịu nói chuyện với tôi rồi, không hẳn sao?.

Và mỗi ngày tôi đều chạy mang đến bàn bên trên bàn phái mạnh bắt chuyện. Hàng ngày đến sát hơn một tí, mỗi ngày cậu ấy dần phù hợp nghi với sự hiện hữu của tôi trong cuộc sống của cậu. Mỗi ngày đều như vậy cho đến một hôm.

Tôi vẫn ngồi phía bên trên cậu ấy luyên thuyên như phần lớn khi.

– Cậu biết được những gì không? Tớ nghe nói khi một người làm sao đó chết đi, bọn họ sẽ biến thành vì sao trên thai trời…

– Tôi thích âm nhạc, piano

Trời! Tôi không nghe lầm chứ, cậu ấy auto nói chuyện cùng với tôi kìa. Sắp tới tận ráng rồi sao?.

– Ồ. Thế ra cậu mê say nhạc sao, vậy cậu yêu thích ca hát không?.

– Hơi. …

Thế là từ ngày hôm kia cậu ấy không kiệm lời cùng với tôi nữa.

“Mặt dày” chính xác là hiệu trái thật.

Tôi còn lôi kéo được phái mạnh đi la cà mọi phố phường cùng với tôi cùng lũ đồng bọn của tôi: Hà, Nhung, Tuấn.

Thế là nam đã dự vào hội của chúng tôi.

Nam vẫn cười nhiều hơn nữa trước, những lúc bởi thế tôi chỉ ao ước lấy gì đấy che phương diện cậu lại, tim tôi sắp đến đứt phanh rồi.

Tình cảm của tớ cứ to dần lên từng ngày.

Vào ngày sinh nhật Nam, tôi đã đưa hết dũng khí ở trên tuyến đường lớn hét to: – mặc dù tớ không xinh xắn như hot girl tuy nhiên cũng dễ dàng nhìn, mặc dù tớ không cao, chân không dài nhưng mà thế new đáng yêu, mặc dù tớ học không được giỏi, tâm trí không giỏi nhưng ưu điểm lớn nhất của tôi là kiên trì. Vậy nên tớ sẽ kiên trì theo xua cậu, cậu chắc chắn rằng phải say mê tớ, chắc chắn rằng sẽ bao gồm một ngày như vậy.

– Được. – phái mạnh nhếch môi mỉm cười nhẹ.

Gì? Cậu ấy đồng ý? Tôi vui sắp chết luôn, tôi cứ hết lần này cho tới lần khác tưởng tượng ra cảnh cậu ấy từ chối tôi giỏi sẽ vứt đi và không cân nhắc tôi nữa.

Điều đó làm cho tôi sợ hãi hãi

Nhưng hôm nay, ngay trong khi này, cậu ấy đồng ý. Cậu ấy mang đến tôi theo xua cậu ấy, cậu ấy mang lại tôi niềm hy vọng mà người khác ko có.

Từ ngày hôm đó tôi vui lắm, tôi cứ cười cợt tủm tỉm xuyên suốt ngày, mang đến nỗi bà bầu tôi buộc phải nói: “Hôm nay nạp năng lượng phải nấm cười cợt à”.

Tôi cũng biết tôi khác lạ, chỉ nên tôi ngừng không được, cứ nghĩ cho cậu ấy là tôi bất giác cười.

Tháng 4/2017 – Cậu không được nó chuyện cùng với mấy cô bé đó. – Được.

Tháng 5/2017

– Cậu chỉ được quan tâm mình tớ. – Được.

Tháng 9/2017 – Tớ điện thoại tư vấn điện cậu phải nghe máy, không được lơ tớ. – Được.

Tháng 12/2017 – hàng năm vào sinh nhật, cậu bắt buộc là người trước tiên chúc mừng tớ. – Được.

Nhưng tình yêu của tớ như bồ công anh. Nó vô cùng mỏng manh manh, yếu hèn ớt, chỉ việc một cơn gió dịu đóa hoa sẽ thuận tiện tan vỡ, trơ trụi. Mà nhân tình công anh mặc dù sớm cho dù muộn cũng trở nên theo gió bay đi…

Kì hai lớp 11

Tôi nhận thấy tin nhắn tự cậu ấy: chúng ta chia tay.

Tôi nhắn tin cho cậu ấy suốt xuyên đêm nhưng không tồn tại câu trả lời nào.

Hôm sau cho trường tôi bắt đầu biết cậu ấy đã chuyển trường, thanh lịch Mĩ, cậu ấy thậm chí không báo với tôi một tiếng, không nhắn tin, không gọi điện, không một chút hồi âm, giống như cậu ấy mất tích khỏi cuộc đời tôi như không hề xuất hiện. Thời điểm đó tôi vẫn hỏi thăm khắp nơi nhưng không người nào biết tin về cậu ấy. Sau một tháng search kiếm, tôi trọn vẹn tuyệt vọng.

Có lẽ là do thói quen, 6 tiếng sáng, vừa tỉnh dậy tôi đã vớ ngay loại điện thoại, mở message rồi chợt phân biệt cậu ấy vẫn rời đi, rời ra khỏi tôi.

Có lẽ vì tôi nói nhiều quá chăng? Hay vì tôi đã đòi hỏi quá cao phải cậu ấy mới bỏ đi như vậy.

Cho tôi một lí vì liệu gồm quá đáng không?

Tôi phân biệt tình cảm tôi giành riêng cho cậu ấy không chỉ là yêu thích thôi đâu. Nó như axit bào mòn tâm trí tạo thành một không gian chỉ dành riêng cho cậu.

Cậu ấy rỉ tai với người con gái khác tôi đang ghen.

Cậu ấy quan liêu tâm thiếu nữ khác tôi sẽ giận.

Tôi call điện, nhắn tin cho cậu vì tôi nhớ.

Tôi ao ước nhận lời chúc mừng trước tiên từ cậu ấy bởi vì cậu ấy là người đặc biệt.

Tôi ước ao cậu ấy ở chúng tôi mãi mãi vì…

Lớp 12, tôi vẫn là tôi, vẫn là cô gái nghịch ngợm với năng động nhưng lại tôi đã mất tin hay mơ mộng về một thứ điện thoại tư vấn là tình yêu nữa.

Chỉ là tôi vẫn lưu giữ cậu ấy, siêu nhớ…

Khi đi trên tuyến đường tôi luôn quay lại nhìn vì nhỡ đâu cậu ấy đang đi vùng sau tôi.

Đi qua tiệm bánh, tôi bất giác chú ý vào, tôi thấy cảnh tôi đã trêu chơi cậu ấy siêu vui vẻ, rồi tôi bất giác cười.

Tôi đứng hóng ở vấp ngã tư con đường lúc 4 rưỡi vị cậu ấy sẽ xuất hiện bên kia mặt đường lúc 5 giờ.

Tôi ghi nhớ cậu ấy, bạn tên Nguyễn Nhật nam giới đó, mà lại chỉ dám rúc vào góc phòng lặng lẽ nhớ.

Tôi còn ghi nhớ ngày đó cậu quăng quật đi, khung trời âm u lắm, còn mưa nữa, tôi chạy khắp chỗ tìm cậu, quần áo ướt đẫm, đa số giọt nước lăn dài trên mặt, tôi lừng chừng đó bao gồm phải nước mưa ko nữa. Tôi còn chưa kịp nói cảm ơn cậu, cảm ơn bởi vì cậu đã mở ra trong kí ức của tôi. Tôi còn không ít chuyện ý muốn làm với cậu, tôi mong mỏi kể mang lại cậu nghe về Idol Hàn Quốc, tôi hy vọng cùng cậu đi cắm trại, tôi mong mỏi nấu thật những món ngon cho cậu…

Tôi còn ghi nhớ vở kịch công ty chúng tôi cùng diễn lúc học lớp 11. Thời điểm đó cậu là nam chủ yếu còn tôi là thanh nữ chính, cậu sẽ nói: – giả dụ trên đời này có 1000 bông hoa thì em đó là đóa hoa đẹp mắt nhất. Giả dụ trên đời này còn có 1000 lời ca thì em đó là một bản tình ca hoàn hảo. Nếu trên đời này còn có 1000 vầng trăng thì em chính là mặt trời rực rỡ. Giả dụ trên đời này thiếu thốn em thì đa số thứ rất nhiều không trả chỉnh. Vậy yêu cầu anh buộc phải em…

Tuy chỉ cần lời kịch nhưng lại tôi tin điều đó, tôi tin mình đang làm cuộc sống thường ngày của cậu ấy trả chỉnh.

Nhưng cậu vứt đi đã khiến cho tôi phân biệt mình chẳng là gì trong cuộc sống của cậu. Cậu mang đến tôi sợi dây hy vọng rồi lại giảm đứt nó.

Thời gian như thoi đưa.

3 năm qua đi, giờ đồng hồ tôi đã là 1 trong cô sv đại học.

Xem thêm: Ta Sat 1996 Phim 18+ Hong Kong Hd Vietsub, Phim 18+ Hong Kong Hd Vietsub

Tôi nghĩ về tôi đã dần dần quên cậu ấy rồi. Tôi đã dần quên đi người khiến cho tôi khóc, tín đồ cùng tôi cười, thuộc tôi đậm chất ngầu tuổi học tập trò…

Người ta hay nói ái tình đầu sẽ không còn có hiệu quả nhưng tôi không tin. Vị trái đất này vô cùng tròn, rồi sẽ sở hữu một ngày tôi gặp mặt lại cậu.