Cuộc chạm chán duy độc nhất vô nhị với Trúc “mẫu hậu” vào trại giam Xuân Lộc

*

Trúc “mẫu hậu” vào trại giam


Đám tang của người bọn bà từng có quyền lực lớn lân cận ông trùm Năm Cam diễn ra dễ dàng như bao đám tang thông thường khác. Lúc bà qua đời, tôi tin rằng hầu hết tội lỗi của bà sẽ được xóa. Không ai trách lỗi người đã chết. Đức Phật hiền khô sẽ bao dung và tiếp nhận bà, đặt ở dưới suối vàng, bà gồm thể xong xuôi tâm nguyện được nương nhờ cửa phật, rửa không bẩn tội lỗi của cuộc đời mình.

Bạn đang xem: Năm cam

Trong một chuyến công tác đến trại giam Xuân Lộc từ thời điểm cách đó 2 năm, tôi có cơ hội được gặp 2 nhân vật to trong vụ án Năm Cam: Hải Bánh với Trúc “mẫu hậu”. Phần nhiều ngày làm việc ở phân trại số 1, tôi thủ thỉ với Hải Bánh cực kỳ nhiều, với mừng vì chưng thấy kẻ giang hồ lừng lẫy 1 thời giờ đang nỗ lực cải tà quy chánh.

Thời điểm đó, nghỉ ngơi trong trại giam, Hải Bánh sống rất lành mạnh: ngày ngày quan tâm cây cảnh, vẽ thi pháp với tham gia các trào lưu văn nghệ của trại. Tôi thích thú với bí quyết Hải Bánh dàn dựng máu mục múa mừng đón 1000 năm Thăng Long, hay phương pháp Hải Bánh cùng các phạm nhân tổ chức trò nghịch cờ bạn giữa các phạm nhân vào trại. Nhìn đều chương trình văn nghệ, đầy đủ trò nghịch mà Hải Bánh dàn dựng ấy, tôi vẫn tiếc mang đến Hải Bánh. Tôi nghĩ về Hải Bánh là một người có tương đối nhiều tài lẻ. Và còn nếu không đi theo tuyến đường giang hồ những lầm lỗi ấy, Hải Bánh vẫn sẽ có những thời cơ riêng trong cuộc đời mình.

Thời điểm đó, Hải Bánh đang cải tạo tại phân trại số 1, còn Trúc “mẫu hậu” thụ án trên phân trại 5, bí quyết xa nhau mấy chục cây số. Nhưng hồ hết buổi chia sẻ giữa phạm nhân các phân trại, Hải Bánh với Trúc “mẫu hậu” vẫn gặp mặt nhau. Chúng ta chỉ nhìn nhau gượng gập cười. Thật cạnh tranh để họ có thể nói rằng chuyện cùng với nhau dễ dàng, sau ngần ấy phần đa chuyện xảy ra trong thừa khứ.

Khi tôi ngỏ ý xin gặp mặt và nói chuyện với tù hãm Phan Thị Trúc – Trúc “mẫu hậu”, một cán cỗ quản giáo của phân trại 5 (trại Xuân Lộc) khi đó có nói cùng với tôi: Từ lúc vào trại giam mang đến giờ, Trúc “mẫu hậu” rất tránh né vấn đề tiếp xúc với báo chí, bà thường khước từ mọi thắc mắc về mái ấm gia đình mình, về thừa khứ của mình. Những cán cỗ quản giáo của trại chất nhận được tôi gặp gỡ bà, nhưng không hẹn được bà có đồng ý trò chuyện cùng tôi xuất xắc không. Dẫu lường trước được câu hỏi mình sẽ bị từ chối, nhưng giờ chiều tối hôm đó, tôi vẫn nhờ một cán bộ trại đưa tới căn phòng khu vực Trúc “mẫu hậu” sẽ ở.

So với các phạm nhân đàn bà trong trại giam, khu vực ở của Trúc “mẫu hậu” nói theo một cách khác là khá khang trang, rộng lớn rãi. Vì sức khỏe rất yếu, lại cao tuổi, bắt buộc Trúc “mẫu hậu” được trại Xuân Lộc ưu tiên mang lại ở trong 1 căn phòng nhỏ, cùng với 2 phạm nhân thiếu nữ khác cũng đang chữa bệnh bệnh.

Tôi đến vào thời gian cuối giờ chiều, đúng vào lúc Trúc “mẫu hậu” nhận phần cơm trắng chiều vì một tù khác gửi tới. Mấy năm nay, bởi vì đau yếu, vấn đề đi lại với Trúc “mẫu hậu” rất cạnh tranh khăn, nên ngay cả việc đi nhận cơm mỗi bữa, bà cũng cần nhờ những người dân khác. Nhìn Trúc “mẫu hậu” vào bộ quần áo phạm nhân, căng thẳng và già nua, sẽ trệu trạo nạp năng lượng suất cơm trắng chiều của mình, không có bất kì ai còn nhận thấy vẻ tinh tế của người lũ bà đang từng một thời làm mưa có tác dụng gió. đa số sóng gió mái ấm gia đình trong những năm qua đang đánh gục Trúc “mẫu hậu”, khiến cho bà gần như không gượng gập dậy nổi.


Năm 2002, câu chuyện về mái ấm gia đình trùm Năm Cam gây xôn xao trên báo chí: trùm Năm Cam bị tử hình, Trúc “mẫu hậu” (vợ Năm Cam), Trương hiền đức Bảo (con trai) và Hiệp phò mã (con rể) Năm Cam cũng không tránh khỏi cảnh tù đày. Trúc “mẫu hậu” bị phán quyết 20 năm tù nhân giam cùng được mang về cải chế tác tại trại giam Xuân Lộc. Kể từ khi ông quấn Năm Cam bị tử hình, mẩu truyện về những phát triển thành cố đang qua luôn luôn là chủ đề nhạy cảm trong gia đình Trúc “mẫu hậu”. Mặt hàng tháng các lần lên thăm mẹ, con cháu của Trúc “mẫu hậu” chỉ hỏi han, cổ vũ bà và tuyệt vời tránh kể lại những chuyện cũ vì lo ngại những mẩu truyện đó sẽ tác động xấu đến sức khỏe và ý thức cải tạo ra của bà.

Khi gặp mặt tôi, biết tôi là đơn vị báo, Trúc “mẫu hậu” mau chóng nói một cách thanh lịch nhưng kiên quyết: “Nhà báo thông cảm, tôi không thích nhắc lại chuyện cũ”. Nhưng mà sau một cơ hội hỏi han, trò chuyện, khi tôi đề cập đến thiếu nữ đã đi tu của bà, như va vào phần đa nỗi niềm thầm kín đáo nhất, Trúc “mẫu hậu” bước đầu cởi mở hơn, dù trong lúc nói chuyện, bà vẫn luôn luôn giữ bốn thế “đề phòng”, lo sợ tôi đề cập tới những chuyện nhạy cảm mà bà không thích nhắc tới.

Hé mở những mẩu truyện thầm kín về mái ấm gia đình trùm Năm Cam

Dù khi Năm Cam còn sống, Trúc “mẫu hậu” vẫn từng khiến cho bao nhiêu tín đồ khổ sở, kinh hãi, nhưng tại đoạn một người mẹ, bà vẫn hiền đức dịu và yêu thương các con, vẫn nhức đáu mong mỏi những con đã đạt được một cuộc sống thường ngày bình yên cùng hạnh phúc. Cho nên vì thế khi thấy các con mình cũng bị ảnh hưởng bởi những sai lạc của cha mẹ, lương trung khu của người bà mẹ đã khiến Trúc “mẫu hậu” đêm ngày không thể ăn uống ngon, ngủ yên.

Ngày Năm Cam bị chỉ dẫn xét xử cùng tuyên án tử hình, có không ít người tham gia phiên tòa không khỏi bất thần khi thấy ở ko kể sân bao gồm một ni sư khóc chết giả lên bất tỉnh nhân sự xuống. Ni sư đó đó là Trương Thị Ánh (con gái thứ tư của Năm Cam), pháp danh là Diệu Quang. Ai cũng bất ngờ khi biết một ông quấn với làm hồ sơ tội ác như Năm Cam lại sở hữu một thiếu nữ đi tu với đang theo học nhằm trở thành tiến sĩ Phật giáo sống Trung Quốc.

Kể về cô gái đã xuống tóc của mình, Trúc “mẫu hậu” ứa nước mắt. Bà hotline cô đàn bà đã đi tu của chính mình là sư cô, chứ không call là con, vì tín đồ đã xuất gia là người đã hết thờ thân phụ mẹ, chỉ từ thờ Phật. đàn bà bà đã hết là bé của bà nữa, mà biến đổi người của nhà chùa. Trúc “mẫu hậu” nói bà đông con, cả bé ruột của bà, cả con riêng của chồng, con nào bà cũng thương, mà lại bà yêu mến sư cô nhất, cũng xót xa cho sư cô nhất, bởi sư cô là bạn yếu đuối, mỏng mảnh manh nhất và cũng là tín đồ chịu những tổn thương nhất trong thảm kịch của cả gia đình.

Sư cô Diệu Quang sinh năm 1968, là nhỏ thứ 4 của vợ ông xã ông quấn Năm Cam cùng Trúc “mẫu hậu”, sẽ xuất gia từ năm 9 tuổi. Cơ mà trước đó, từ năm lên 5 – 6 tuổi, sư cô Diệu Quang vẫn tỏ rõ căn tu của mình.

Trúc “mẫu hậu” nói rằng, gia đình bà đông con, đủ nếp đủ tẻ, đứa con nào thì cũng hiếu động, đậm cá tính từ nhỏ, chỉ có sư cô Diệu quang quẻ (tên tục là Trương Thị Ánh) là tính cách khác hẳn. Lúc còn bé dại tuổi, Trương Thị Ánh cũng hiếu động, cá tính và tốt mắc lỗi. Mỗi lần như thế, Trúc “mẫu hâu” vẫn phạt phụ nữ như thường. Mặc dù nhiên, vợ chồng bà luôn luôn nhận ra ở bốn Ánh bao gồm điều rất dị thường so cùng với những đứa con khác. Khi bắt đầu 5 – 6 tuổi, các lần có người thân trong mái ấm gia đình lên chùa, bao giờ Tư Ánh cũng đòi đi theo. Tư Ánh tỏ ra rất thích không khí, quang đãng cảnh vị trí chùa chiền và rất thích được ngồi nghe các sư giảng giải khiếp phật.

Đến năm 7 tuổi, tư Ánh bắt đầu được Trúc “mẫu hậu” đến đi học. Nhưng lại ở trường học, tứ Ánh vô cùng ít vui chơi, nô đùa cùng hồ hết đứa trẻ thuộc tuổi. Thời điểm nào tứ Ánh cũng ngồi trầm ngâm, nghĩ về ngợi xa xôi và cực kỳ dè dặt bộc lộ cảm xúc. Mỗi ngày đến lớp về, bốn Ánh lại mang đến ngôi chùa gần nhà, dọn dẹp, quét tước miếu chiền giúp những sư và ngồi nghe các sư giảng giáo lý nhà Phật. Đôi khi bốn Ánh ngồi đó cả buổi chiều, khuôn mặt trầm ngâm, tĩnh lặng.

Thấy phụ nữ có vẻ ngại tiếp xúc và luôn muốn kị xa fan xung quanh, nhiều lúc tỏ ra rụt rè, xa bí quyết với chính phụ huynh mình, vợ ông xã Năm Cam khôn xiết lo lắng. Dịp đó, Trúc “mẫu hậu” sẽ lờ mờ nhận ra những khác hoàn toàn ở con gái mình so với phần đa đứa trẻ con khác, dẫu vậy không sao giải nghĩa được là gì. Ông trùm Năm Cam cũng vậy. Là người nóng tính, các lần thấy con gái lên chùa về, Năm Cam hồ hết nổi giận, la mắng. Năm Cam khuyến khích phụ nữ nô đùa, nghịch ngợm với đồng đội trong thành phố và tỏ ra rất không chấp thuận mỗi khi đàn bà xin phép lên chùa. Năm Cam từng nói với bé gái: “Con new 7 tuổi, theo thiện là tốt. Tuy nhiên một đứa trẻ con như bé thì chưa buộc phải hướng thiện tới cả thế”.

Có thể nói trong suốt 2 – 3 năm trời, vợ ông chồng Năm Cam cùng Trúc “mẫu hậu” các đã kiếm tìm mọi bí quyết ngăn cản việc con gái mình ngày càng thành tâm hướng đến cửa phật. Năm lên 9 tuổi, bốn Ánh về công ty xin phép phụ huynh cho đi tu. Năm Cam vô cùng tức giận, quát mắng tháo rầm rĩ và tìm mọi biện pháp cấm đoán. Tuy nhiên sự không cho của Năm Cam không có kết quả. Tứ Ánh – cô nhỏ gái nhỏ của vợ ông chồng Năm Cam với Trúc “mẫu hậu”, khi ấy mới 9 tuổi đầu tuy nhiên đã tỏ rõ sự nhất quyết của mình.

Bị cha mẹ phản đối, mà lại ngày ngày, bốn Ánh vẫn lặng lẽ ăn cơm chay cùng đọc gớm phật, để gột rửa sạch sẽ mọi bụi bờ trần thế, duy trì cho chổ chính giữa hồn thanh tịnh. 1 năm sau, tư Ánh lại lên chùa, xin được xuất gia. Trúc “mẫu hậu” kể: “Ngày sư cô đi tu, ông chồng tôi vẫn đang thụ án vào trại giam sau vụ gây lộn với một đội giang hồ bởi bênh anh rể. Ông ấy không xuất hiện để bệnh kiến con gái mình xuất gia đi tu, gửi thân chỗ cửa Phật, cơ mà tôi thì gồm mặt. Tôi ghi nhớ hôm kia ngoài đàn bà tôi còn có một cô nữa cũng đưa ra quyết định xuống tóc đi tu. Cô kia thì đi tu bởi thất tình, bị tình nhân ruồng bỏ, nhưng đàn bà tôi thì hoàn toàn chưa nhuốm lớp bụi trần, chưa trải qua các cung bậc hỉ, nộ, ái, ố của cuộc đời. Nó rỗi rãi trước ra quyết định xuất gia. Lúc đến giờ hành lễ, gương mặt nó thanh tịnh, bừng sáng sự sung sướng được dâng hiến cuộc sống mình mang lại nhà Phật”.

*

Sư cô Diệu quang quẻ

Chứng kiến bé mình gởi thân chỗ cửa Phật, nhiều năm sau này, Trúc “mẫu hậu” vẫn muộn phiền vì lo nhỏ mình ko được hạnh phúc. Nhưng trong tương lai nhìn thấy tư Ánh khôn xiết mãn nguyện với cuộc đời tu hành của mình, bà nhận thấy con bà sinh ra chắc hẳn rằng là để trở nên người của phòng chùa, ra đời để sinh sống một cuộc đời xa lánh trằn tục. Tư Ánh đã có căn tu trong người, yêu cầu đó là con đường duy nhất nhưng cô lựa chọn, tuyến đường mà cô duy nhất định đề xuất đi, quan trọng nào khác, vợ ông chồng Trúc “mẫu hậu” gồm cấm cản thế nào cũng vô ích.

Ngày hôm đó, toàn bộ mọi người xuất hiện ở đó đều khóc vày thương tứ Ánh, Trúc “mẫu hậu” cũng không thay được nước mắt, chỉ mong con gái mình vẫn nghĩ lại. Nhưng lại cô bốn Ánh ko khóc. Cô nhìn chị em rồi vái lạy lần cuối: “Đây là lần cuối cùng con xin vái lạy cha mẹ. Sau đây con thành tín đồ tu hành rồi, ba chị em có mất con cũng chẳng được vái lạy nữa. Trong tương lai con cũng ko được điện thoại tư vấn ba, gọi bà bầu nữa. Tín đồ xuất gia ko còn phụ thân mẹ”. Kể từ đó, tư Ánh trở thành bạn xuất gia, với pháp danh Diệu Quang, từng lần gặp ba mẹ, sư cô Diệu Quang hotline Trúc “mẫu hậu” là cô, gọi Năm Cam là chú. Vợ ck Trúc “mẫu hậu” cũng gọi con gái là sư cô Diệu Quang.

Khi đi tù đọng về, nhận được tin đàn bà mình đã từng đi tu, Năm Cam khôn cùng đau buồn, tuy vậy biết ko thể đổi khác được điều gì nữa. Năm Cam đồng ý sự thiệt đó. Thỉnh thoảng mọi khi nhớ con, nhị vợ ông xã Năm Cam vẫn lên chùa thăm nom sư cô, tuy nhiên lần như thế nào gặp, Năm Cam với Trúc “mẫu hậu” cũng buộc phải vái lạy sư cô theo đúng lễ giáo công ty chùa. Hầu hết tình cảm ruột thịt, nỗi lưu giữ nhung con gái, vợ chồng Năm Cam rất nhiều không được phép bộc lộ nữa.

Trong những người dân con của Năm Cam, thì sư cô Diệu quang quẻ là người nhân hậu và nghô nghê nhất. Từ nhỏ dại đã hướng trung ương mình về cửa phật, gởi thân chỗ cửa phật, buộc phải những va chạm, tất bật với đời, sư cô Diệu quang đãng đều trước đó chưa từng trải qua. Ngày nhỏ, khi bắt đầu đi tu, có lần sư cô Diệu quang đãng được sư trụ trì không đúng đi sở hữu hoa quả về làm cho lễ. Đến quầy hoa quả, người bán hàng cân thiếu cùng tính giá chỉ trội lên, sư cô Diệu quang đãng không có đủ tiền, cơ mà cũng không dám trả lại số trái cây đã mua. Sư cô cứ đứng kia tần ngần, sợ hãi, cho đến lúc sư trụ trì đi tìm và hỏi, sư cô Diệu Quang mới dè dặt nói không đủ can đảm trả lại vày sợ bị mắng. Bởi chuyện này nhưng sư trụ trì nhiệt liệt yêu yêu đương sư cô Diệu Quang, bảo ban sư cô, giúp đỡ sư cô trên cách đường tu hành.

Có cha mẹ là những người dân có gia thế khắp giới giang hồ nước miền Nam, nhưng lại sư cô Diệu quang quẻ lại vô cùng hiền lành, gồm lòng yêu thương người. Sư cô Diệu Quang hay về nhà thuyết phục Năm Cam trợ giúp những tín đồ khó khăn, thiến nạn để tích đức. 7 người chúng ta của sư cô có yếu tố hoàn cảnh khó khăn, cảm thấy không được tiền ăn uống học, cũng nhờ vào sư cô nói cùng với Năm Cam buộc phải được Năm Cam nuôi ăn học không còn mấy năm đại học. Bạn dạng thân sư cô Diệu Quang cũng rất thành chổ chính giữa tu hành nhằm khỏi uổng giá tiền một đời xuất gia, hướng Phật.

Vì những nỗ lực đó, sư cô Diệu Quang đã có gửi đi học tại học viện Phật giáo sinh hoạt Trung Quốc để mang bằng tiến sỹ Phật học. Tuy nhiên, đang học tập dang dở thì nghe tin sóng gió ùa tới với gia đình. Là fan xuất gia, ko được vướng đến bụi trần, mà lại trước đổi mới cố của gia đình, sư cô Diệu Quang sẽ từ china trở về Việt Nam. Vào khoảng thời gian vợ ông chồng Năm Cam cùng mấy bạn con bị bắt, sư cô Diệu Quang là chỗ dựa an ninh nhất cho cả gia đình. Tuy nhiều năm sinh sống đời tu hành, không nhiều khi biểu lộ cảm xúc, tuy nhiên hôm Tòa tuyên án xử tử Năm Cam cùng tuyên án hai mươi năm tù cùng với Trúc “mẫu hậu”, sư cô Diệu quang đãng vẫn bật khóc tức thì tại cổng tòa án.

Xem thêm: Những Vụ Thú Dữ Tấn Công Người, Phá Ô Tô Ở Trung Quốc, Những Vụ Thú Dữ Tấn Công Người Đáng Sợ Ở Sở Thú

Trong phần đa ngày tháng nằm trong phòng giam tử tù, Năm Cam cực kỳ xót xa, hối hận về lỗi lầm của mình, nhất là lúc nghĩ đến cô đàn bà đã đi tu. Trước lúc bị đưa ra pháp trường, Năm Cam sẽ viết một bức thư nhiều năm gửi mang lại sư cô Diệu Quang, nói lên hồ hết ân hận, tội lỗi giày vò trong tâm địa mình với dặn dò gia đình, nhỏ cháu sinh hoạt lại phải ghi nhận vượt qua nỗi bi thiết để sống giỏi hơn: “Lần như thế nào lên thăm tôi, sư cô cũng khóc cực kỳ nhiều, bảo cùng với tôi là nên gắng cải tạo và duy trì gìn mức độ khỏe, mong muốn sớm được trở về, làm điểm dựa cho nhỏ cái, vì chú đã hết nữa nên mái ấm gia đình rất bơ vơ. Tôi hỏi thăm sư cô siêu nhiều, vì thương sư cô nhất. Tôi bảo cùng với sư cô, rằng sư cô hãy yên tâm, tôi tốt nhất định cần trở về để giúp cả mái ấm gia đình cân bằng sau phần lớn sóng gió đã qua”.

Trúc “mẫu hậu” cũng kể, những lần lên thăm bà, sư cô Diệu Quang dặn dò bà đầy đủ điều: “Cô đừng tiếc gì. Nếu như trong trại giam gồm phạm nhân nào không có đồ ăn, thức uống, thì nên chia giảm cho họ nhằm tích đức về sau. Thấy phạm nhân nào mình có thể giúp đỡ gì, thì hãy giúp sức họ. Hãy nỗ lực để có tác dụng được một việc xuất sắc mỗi ngày, dù chỉ là việc nhỏ”. Nghe lời sư cô Diệu Quang, Trúc “mẫu hậu” cố gắng làm đúng y như thế. Mỗi tháng ở vào trại giam, bà xin phép cán bộ cho ăn chay vào trong ngày rằm cùng ngày mùng một, nhằm gột cọ tội lỗi với sai lầm của mình trong quá khứ.

Khi đó, sinh hoạt trong trại, bà nói với tôi mong ước của mình: “Điều tôi ước muốn nhất là một ngày nào đó, tôi sẽ có thời cơ ra ngoài đây. Việc thứ nhất tôi có tác dụng là rượu cồn viên, khuyến khích con cái yên vai trung phong xây dựng cuộc sống mới, chôn chặt quá khứ phía sau. Kế tiếp tôi sẽ đi chữa bệnh dịch rồi theo sư cô Diệu quang đãng lên chùa. Tôi mong muốn mình sẽ sở hữu những năm tháng thong thả cuối đời nơi cửa phật, để loại tâm của mình được gột rửa, để phần đa sóng gió, giông bão đã qua sẽ vĩnh viễn sinh sống lại phía sau”.